《送仙知客总侍者》原文赏析

  • sòng
    xiān
    zhī
    zǒng
    shì
    zhě
  • [
    sòng
    dài
    ]
    shì
    dào
    càn
  • duì
    miàn
    xiāng
    kàn
    qiān
    shǒu
    chí
    shǐ
    jūn
    zhāo
    yǐn
  • tiáo
    zhǔ
    zhàng
    liǎng
    rén
    miàn
    dài
    dōng
    qiū
    shuǐ
  • kǒu
    zhī
    ān
    sān
    cùn
    shí
    píng
    shēng
    lǎn
    bìng
    yào
  • cài
    gēng
    bái
    fàn
    suí
    chù
    yǒu
    shuí
    néng
    xīn
    tān
    zhù
    chí
  • xiàng
    lái
    chūn
    fēng
    mǎn
    liǎng
    shǒu
    jīn
    líng
    luò
    néng
    duō
    shào
  • jìn
    qíng
    bāo
    guǒ
    èr
    miào
    sàn
    qīng
    qīng
    shàng
    liǔ

原文: 对面相看千里隔,手持史君招隐檄。
一条拄杖两人扶,面带东湖秋水碧。
口里只安三寸匙,平生懒病无药医。
菜羹白饭随处有,谁能辛苦贪住持。
向来春风满两手,如今零落能多少。
尽情包裹付二妙,散与青青湖上柳。



猜您喜欢

秋思

宋代 释道璨

草要无数候虫鸣,月在梧桐树上明。
庭院无人过夜半,自携团扇绕阶行。

和红梅

宋代 释道璨

姑射真人笑脸开,肯将颜色涴香腮,
仙游曾向桃源过,引得春风上面来。

和春谷赵泉使贺端斋赵宪使喜雪

宋代 释道璨

蕊宫仙子下明湖,剪水桃花更滴酥。
洁白十分天下瑞,光明一片剡溪图。
园林春到何嫌早,阊阖云开不待呼。
方寸去天才尺五,笑他上界觅玄都。