《雪禁体》原文赏析

  • xuě
    jìn
  • [
    sòng
    dài
    ]
    chén
    jié
  • nán
    fēng
    dǎo
    qián
    beǐ
    fēng
    rén
    qián
    suí
    shā
  • chū
    cǎn
    dàn
    biǎo
    hūn
    biàn
    guāng
    míng
    qiān
  • shàng
    tiān
    zhī
    zài
    máo
    zhī
    fēng
  • gòu
    guò
    yǎn
    beì
    xiǔ
    xīn
    gāo
  • diào
    zhì
    zhú
    jūn
    zhé
    jié
    xià
    biǎo
    xiǎn
    meí
    xiōng
    shòu
    mìng
  • zhì
    yán
    níng
    fēng
    jiàn
    wēn
    yǒu
    bāo
    róng
    fēn
    leì
  • shì
    kōng
    feī
    kōng
    feī
    zài
    kēng
    mǎn
    kēng
    mǎn
  • zhāng
    yuán
    huà
    yǒu
    shōu
    liǎn
    shén
    gōng
    yòu
  • sōu
    hǎo
    xíng
    róng
    huí
    shǒu
    qiān
    zhāng
    chéng
    qiǎn
  • shēn
    shòu
    hóng
    weí
    xuě
    xiāo
    xuě
    luò
    yòng
    zhī

原文: 南风导前北风续,仁气潜随杀机伏。
初疑惨淡八表昏,忽变光明大千足。
上天之载德如毛,帝力不知封比屋。
垢污过眼俱衣被,枯朽何心亦膏沐。
调治竹君折节下,表显梅兄受命独。
於至严凝风见温,有大包容分类族。
是空非空色非色,在坑满坑谷满谷。
铺张元化有许奇,收敛神功又何速。
欲搜好句极形容,回首千章成浅俗。
夜深兽红妓打围,雪消雪落何用知。



猜您喜欢

题江山烟水图

宋代 陈杰

叠叠云山过尽,茫茫烟水安归。
还君此画三叹,閒镣江南钓矶。

大窖齧旃

宋代 陈杰

伸脚踏胡地,开口吃汉天。
见天不见雪,况辨雪与旃。
胡人不敢杀,谓是不死仙。
汉庭方求不死诀,方士取露和玉屑,
何如老臣旃夹雪。

和成修堂见寄吟稿韵二首 其二

宋末元初 陈杰

犹忆朝天晓漏迟,龙蛇暖日动旌旂。
此生那复赓酬乐,风雪天涯各锻诗。