《宿牛首寺》原文赏析

  • 宿
    niú
    shǒu
  • [
    míng
    dài
    ]
    chén
    duó
  • dào
    wàn
    yuán
    jué
    xiāo
    rán
    宿
    fēng
    dǐng
  • cāng
    cāng
    xīn
    qiū
    yān
    míng
  • xiāng
    huà
    sān
    shēng
    zuò
    shí
    gēn
    lěng
  • weī
    liáng
    lán
    lǎo
    tóng
    jǐng
  • zhī
    láng
    fān
    jīng
    chù
    sōng
    luò
    dǐng
  • bái
    lòu
    xià
    gāo
    kōng
    shī
    湿
    yún
    yōu
    jìng
  • wàng
    diān
    qián
    hán
    miǎo
    cūn
    jìng
  • tán
    jiǔ
    míng
    yuè
    lái
    zhào
    tiān
    jìng
  • shí
    quán
    shuǐ
    tóng
    sēng
    jiā
    míng
  • tiān
    fēng
    zài
    lín
    kōng
    cuì
    sàn
    zhěng
  • chéng
    yǎn
    weī
    kaī
    谿
    cán
    xǐng
  • shū
    zhú
    xiāo
    xiāo
    yún
    fáng
    luàn
    dēng
    yǐng

原文: 到寺万缘绝,萧然宿峰顶。
苍苍野色新,漠漠秋烟暝。
相期话三生,夜坐石根冷。
微凉入虚阑,老鹤语桐井。
支郎翻经处,松子落古鼎。
白露下高空,湿云压幽境。
望极颠厓前,寒篱眇村径。
谈久明月来,照我天地静。
自汲石泉水,同僧瀹佳茗。
天风在林末,空翠散复整。
一乘演微机,开谿自惭省。
疏竹何萧萧,云房乱灯影。



猜您喜欢

次与仲和联句韵

明代 陈铎

卧病经年喜遇君,草堂清话到斜曛。
浊醪拚取尊前醉,险韵何妨席上分。
冷雨小蛩鸣切切,轻风残叶下纷纷。
也知别后还相忆,何处钟声隔暮云。

用韵寄张文昭

明代 陈铎

旧盟疏阔冷鸡坛,风雨清尊负四难。
忙里寄书多草率,病中抛药赖轻安。
几宵梦去清江迥,五月愁深白雨寒。
清寂一官甘守拙,逢人弹铗笑冯驩。

丁卯岁归仰天坞故山(二首)

明代 海岱

松小已逾岭,不归应偶然。
久窥飞鸟意,难定白云天。
夜磬答孤语,秋花照短眠。
清光纷委壑,寒重草堂前。¤