《石鼓歌》原文赏析

  • shí
  • [
    míng
    dài
    ]
    jiāo
  • zhōu
    yuán
    shí
    qiě
    nián
    zōng
    shěn
    péng
    lái
  • shì
    yáo
    tuò
    běn
    cán
    zhāng
    duàn
    jié
    qióng
    guī
  • rén
    niǎn
    zài
    qiān
    zhì
    jīn
    zhào
    yào
    耀
    huáng
    jīn
    tái
  • qīng
    kūn
    shì
    zhé
    xuě
    tài
    huá
    gāo
    cuī
    weī
  • cài
    yōng
    kāng
    shǔ
    shí
    jīng
    bēn
    zǒu
    hóng
    chái
  • huí
    gòng
    suí
    dài
    huāng
    zhuó
    shuí
    zaī
  • tiān
    hūn
    cǎn
    guǐ
    zhì
    bǎo
    chū
    fēng
    yún
    mái
  • hán
    weí
    shǐ
    shí
    zhèng
    xiàng
    sōu
    suǒ
    qióng
    shān
    weī
  • bǎi
    liù
    zhuàn
    qīng
    jiǎn
    èr
    qiān
    zài
    kaī
    cāng
    tái
  • lóng
    huà
    páng
    fēn
    zhuǎ
    pán
    chóng
    shū
    shēn
    shén
    jiǎn
    cái
  • qiú
    zhì
    tài
    xué
    jìng
    guǒ
    fèng
    xiáng
    luò
    kōng
    shān
  • huáng
    míng
    wén
    mài
    qián
    chōng
    róng
    sòng
    xiāng
    yán
    沿
    huí
  • yōng
    héng
    chén
    miào
    táng
    liè
    cān
    zūn
  • xiǎng
    jiàn
    zhōu
    wáng
    shèng
    liè
    cóng
    chén
    zhuàn
    shù
    jiē
    cái
  • shēng
    shī
    bǐng
    weì
    chuī
    yuè
    diāo
    lòu
    wǎn
    zhuàn
    huí
    yún
    leí
  • zhī
    shān
    bàn
    sǎo
    hàn
    shuǐ
    dǐng
    shěn
    míng
    huī
  • zhī
    zhòu
    wǎng
    zài
    suō
    tán
    huī
  • jìn
    zhuàn
    gǒu
    lǒu
    beī
    gēng
    weǐ
    qīng
    shí
    kuí
  • xuān
    wáng
    xióng
    jùn
    shén
    zhì
    yún
    lái
  • shén
    chū
    liǎng
    ǒu
    yǎn
    jīn
    zhāo
    huí
  • ān
    zhī
    zhì
    chù
    lóng
    fèng
    xīn
    yǎn
    kaī
  • chūn
    fēng
    què
    wàn
    guò
    jiù
    zhòu
    qīn
    zhuī
    peí
  • jiù
    zhòu
    cháng
    zhuī
    peí

原文: 周原石鼓奇且綍,几年踪迹沈蓬莱。
世遥几得睹拓本,残章断碣如琼瑰。
何人辇载逾千里,至今照耀黄金台。
河倾昆仑势曲折,雪压泰华高崔巍。
蔡邕嵇康那足数,石经奔走洪都侪。
回思共和历隋代,披荒斫古其谁哉。
天昏地惨鬼夜哭,至宝欲出风云埋。
韩韦博雅始一识,郑向搜索穷山隈。
四百六字传青简,二千余载开苍苔。
龙画旁分爪蟠互,虫书深刻神剪裁。
求致太学竟不果,凤翔落莫空山崖。
皇明文物迈前古,冲融雅颂相沿洄。
辟雍横陈杂睟赩,庙堂胪列参樽罍。
想见周王盛羽猎,从臣撰述皆奇才。
声诗炳蔚垂日月,雕镂宛转回云雷。
之罘山泐迹半扫,汉水鼎沈名已灰。
岂知籀往迹自在,摩挲细读如谈诙。
近传岣嵝碑更伟,青字赤石巨以魁。
宣王雄俊神禹智,何异鼻祖于云来。
神物出没两不偶,昔何掩翳今昭回。
安得移之置一处,拿龙披凤心眼开。
春风却立读万过,咎繇吉甫亲追陪。
呜呼!咎繇吉甫常追陪。



猜您喜欢

灵谷寺梅花坞六首

明代 焦竑

一枝初出岩阿,看尽千林未多。
天女知空结习,散花不碍维摩。

灵谷寺梅花坞六首

明代 焦竑

西湖梦断人寂,东阁妆残月斜。
襟解微闻芗泽,钿昏半卸檀霞。

游仙六章赠陈鍊师(录五首) 其四

明代 焦竑

古殿阴森山木春,月明分踏玉阶尘。
好同檐下焚香坐,閒看人间梦里身。