《次始祖唐御史文江公游囊山韵》原文赏析

  • shǐ
    táng
    shǐ
    wén
    jiāng
    gōng
    yóu
    náng
    shān
    yùn
  • [
    míng
    dài
    ]
    huáng
    tíng
    yòng
  • huāng
    yān
    chóng
    liú
    mài
    mài
    xié
  • hóng
    huā
    chōng
    bái
    lòu
    diǎn
    qíng
    shā
  • huì
    yóu
    táng
    yuè
    shàn
    xīn
    hàn
    huā
  • shuí
    qiān
    zài
    xià
    jiù
    shǔ
    jiā

原文: 古寺荒烟重,溪流脉脉斜。
红花冲暮雨,白露点晴沙。
慧窟犹唐月,禅心似汉花。
谁期千载下,依旧属吾家。



猜您喜欢

病中奉酬老东垂问(以下未第时作

明代 黄廷用

熇暑何相逼,寒生染患多。
寻方还枕褥,吃药间□哦。
榻为医人下,车烦长者过。
起来文馆外,已没旧时莎。

病中奉酬老东垂问(以下未第时作

明代 黄廷用

夜雨回青竹,凉风长碧波。
疗生道气少,伤肺火邪多。
鸟语勾诗思,萤光醒病魔。
深惭劳白发,数问我如何。

病中奉酬老东垂问(以下未第时作

明代 黄廷用

潦倒年华易,飘零一束书。
虚星斜度斗,金气暗通墟。
王述痴相若,长卿病亦如。
自怜逢有道,慰我负床馀。