《赠鍊师》原文赏析

  • zèng
    shī
  • [
    qīng
    dài
    ]
    fāng
  • xiào
    dài
    huáng
    guàn
    xià
    jīng
    piāo
    rán
    chén
    qíng
  • shēn
    cóng
    yún
    wài
    xún
    dān
    yào
    xiàng
    fēng
    tóu
    qìng
    shēng
  • zhǐ
    cāng
    sāng
    zhēn
    duǎn
    jǐng
    gōng
    quǎn
    cháng
    shēng
  • shí
    xiè
    què
    míng
    leì
    tóng
    yóu
    shí
    èr
    chéng

原文: 笑戴黄冠下玉京,飘然尘壒得閒情。
身从云外寻丹药,客向峰头礼磬声。
指屈沧桑真短景,功资鸡犬亦长生。
何时谢却浮名累,与汝同游十二城。



猜您喜欢

又咏汉史三首 其一

清代 叶方蔼

一篇书奏卓然惊,汉殿人人说陆生。
知道多时交绛灌,帝前日日为通名。

又咏汉史三首 其二

清代 叶方蔼

犬马馀年恋主私,汲公遗语使人悲。
如何不悟淮阳谴,忘却狂言妄发时。

又咏汉史三首 其三

清代 叶方蔼

贾乐才华盖帝京,鸿都词赋创新刑。
天如留得中郎在,好为君王校五经。