《饮鲍云瑞庄居》原文赏析

  • yǐn
    bào
    yún
    ruì
    zhuāng
  • [
    míng
    dài
    ]
    shí
  • chéng
    liǔ
    chū
    jìn
    chù
    báo
    kaī
    kōng
    míng
  • liǎo
    jiàng
    zhōu
    chū
    qiān
    guān
    cùn
    qíng
  • duàn
    àn
    dài
    fāng
    cǎo
    yuǎn
    shù
    cán
    yīng
  • diào
    tǐng
    wǎng
    hái
    huò
    yǒu
    yáng
    qiú
    shēng
  • xià
    duì
    zūn
    rén
    xiāng
    qīng
  • zuò
    jiǔ
    chū
    róu
    fēng
    zhuó
    cháng
    yīng
  • luò
    xiá
    hān
    yín
    qióng
    zhàn
    qiū
    shēng
  • cháng
    西
    xià
    píng
    yíng

原文: 城柳初尽处,薄蔼开空明。
潦降古洲出,千里关寸情。
断岸带芳草,远树啼残莺。
钓艇日往还,或有羊裘生。
下马对尊斝,故人相与倾。
坐久出歌舞,柔风濯长缨。
落霞酣野色,吟蛩战秋声。
长恐西日下,衢路立屏营。



猜您喜欢

古意二首 其二

明代 石珝

今日临长亭,明朝折杨柳。
落叶有相逢,行人未回首。

宿性公院

明代 石珝

清斋夜无寐,星月耿前除。
野客寻诗罢,高僧入定初。
欲来还去梦,才读又忘书。
岂为悲华发,聪明渐不如。

双雁伤翮育于庭中有感

明代 石珝

自是排云侣,秋深被网罗。
耦行犹作字,长恨不成歌。
北望燕山月,南思楚水波。
忽惊楼外形,愁绝定如何。