《镜听词》原文赏析

  • jìng
    tīng
  • [
    míng
    dài
    ]
    chén
    jià
  • jūn
    shēng
    bié
    jìng
    chāng
    chū
    shí
  • juē
    guì
    yuán
    quē
    yuǎn
    rén
    shàng
    qiān
    hái
  • shéng
    píng
    zhuì
    jǐng
    qīng
    dēng
    yíng
    yíng
    zhào
    yǐng
  • hán
    chóu
    bào
    jìng
    zhōng
    chú
    shēng
    chén
    qǐng
  • lòu
    duǎn
    zhī
    gēng
    lín
    jìng
    rén
    shēng
  • yōu
    weì
    jué
    xīn
    zhuàn
    míng
    yuè
    yán
    沿
    jiē
    xíng
  • lán
    mài
    mài
    wàng
    hàn
    yīng
    lóng
    zhōng
    qiǎo
    xiāng
    huàn
  • yán
    bàn
    yuè
    zài
    huí
    láng
    shǐ
    láng
    huí
    zài
    yuè
    bàn
  • shēn
    shēn
    zài
    bài
    mián
    tóu
    kàn
    yuè
    shàng
    yuán
  • huí
    shēn
    zài
    wèn
    xiá
    zhōng
    jìng
    zhī
    shí
    feī
    shàng
    tiān

原文: 忆昔与君生别离,镜似乐昌初破时。
自嗟桂魄几圆缺,远人尚自愆还期。
辘轳无绳瓶坠井,青灯荧荧照孤影。
含愁抱镜入中厨,呢呢低声自陈请。
漏短不知夜几更,四邻已静无人声。
忧疑未决心转苦,起步明月沿阶行。
倚阑脉脉望河汉,鹦鹉笼中巧相唤。
忽言半月在回廊,始卜郎回在月半。
深深再拜喜不眠,举头看月尚末圆。
回身再问匣中镜,知汝何时飞上天。



猜您喜欢

秋夜词

明代 陈价夫

残灯隐壁秋魂苦,榕叶翻风桂花雨。
谁遣衰蛩上井栏,陈根一一悲相语。
崩云漏雨宵中白,皱縠窗烟锁寒碧。
铜龙咽尽东方高,浮尘穰穰城西陌。

宿海边山店

明代 陈价夫

草舍依荒驿,孤村背夕阳。
海云秋漠漠,山霭夜苍苍。
木客歌畬月,鲛人泣岸霜。
谁能当此地,高枕不思乡。

送人之长沙

明代 陈价夫

片帆西挂岊江湄,三月杨花怨子规。
君到贾生迁谪处,断肠应在过湘时。