《翠微亭》原文赏析

  • cuì
    weī
    tíng
  • [
    sòng
    dài
    ]
    wáng
  • tíng
    beǐ
    tiào
    jiāng
    lín
    jiāng
    wài
    qíng
    lán
    chū
    cùn
    cén
  • jǐng
    shān
    jué
    chàng
    liáng
    cāng
    hǎi
    qiě
    pín
    zhēn
  • gāo
    zhòu
    shuāng
    móu
    huō
    rén
    lǎo
    fēng
    shuāng
    liǎng
    bìn
    qīn
  • gǎn
    kǎi
    shí
    chéng
    xūn
    jiù
    kǎn
    xià
    kǒu
    qiáo
    shēn

原文: 虚亭北眺大江临,江外晴岚出寸岑。
景与齐山俱绝唱,量如沧海且频斟。
地高宇宙双眸豁,人老风霜两鬓侵。
感慨石城勋业旧,侃居夏口峤居深。



猜您喜欢

征夫怨

宋代 王野

黄云白草没燕山,百战空存两鬓斑。
不识征夫三十万,几人生入玉门关。

宿空相庵

宋代 王野

所嗟人世浅,托宿佛庵深。
试看新生月,何如初发心。
藤垂璎珞影,松作海潮音。
明旦那能别,幽情已满林。

题凝神庵

宋代 王野

抛却林泉趣,卓庵临近村。
两窗吞日月,一室养乾坤。
菊露秋篱重,松风午枕喧。
蒲团数胎息,不肯学傍门。