《望海歌》原文赏析

  • wàng
    hǎi
  • [
    sòng
    dài
    ]
    jiǎng
    zhī
  • lái
    líng
    fēng
    cāng
    hǎi
    bàn
    zuò
    wàng
    hǎi
    tíng
  • shěn
    shěn
    shuǐ
    miàn
    zhèng
    yīn
    heī
    liù
    lóng
    xián
    weì
    píng
  • gēng
    yáng
    guāng
    biàn
    guài
    míng
  • hóng
    tāo
    xiōng
    yǒng
    dǐng
    feì
    jiāo
    shèn
    lóng
    jīng
  • jīn
    téng
    shǔ
    ruò
    yān
    xiāo
    sàn
    xià
    míng
  • kuáng
    fēng
    xuān
    làng
    yóu
    bǎi
    miàn
    leí
    míng
  • bēng
    téng
    dàng
    yuè
    lín
    liè
    yǒu
    xiào
    jīng
    péng
  • cáo
    é
    hài
    líng
    biàn
    xuě
    shān
    qiān
    rèn
    héng
  • piāo
    piāo
    fān
    chuán
    suí
    shàng
    xià
    chū
    jǐn
    ruò
    shuǐ
    píng
  • rán
    fēng
    lài
    jīn
    dǒu
    yùn
    tiē
    liàn
    píng
  • zhàn
    zhàn
    qiān
    wàn
    qǐng
    cān
    cuò
    dǎo
    屿
    beī
    yīng
  • sān
    jiāng
    shèn
    shì
    nǎi
    leì
    zhōng
    hóng
  • liú
    qiú
    běn
    guó
    yǐn
    yǐn
    weī
    jiàn
    yān
    lín
    qīng
  • sān
    shān
    shǔ
    xià
    yǒu
    tóu
    chēng
  • zaī
    qín
    wáng
    láo
    xīn
    qiú
    cháng
    shēng
  • suī
    liú
    luò
    hǎi
    shàng
    qín
  • xíng
    dāng
    jié
    máo
    jīn
    dài
    jiǔ
    zhuàn
    dān
    chéng
  • xiān
    feī
    huà
    huì
    yǒu
    zhí
    kuà
    sān
    dǎo
    qīng
    míng
  • nián
    rén
    huò
    xiāng
    wèn
    qǐng
    lái
    fǎng
    访
    péng
    yíng
    yuán
    zhù
    shàng
    zhōu
    zhì

原文: 我来灵峰□沧海,夜半起坐望海亭。
沈沈水面正阴黑,六龙衔日□未平。
□更阳谷光气发,五色变怪不可名。
洪涛汹涌□鼎沸,蛟蜃伏匿鱼龙惊。
金鸦腾署若木末,烟消雾散□下明。
狂风喧豗簸巨浪,犹似百面雷鼓鸣。
崩腾荡沃□五岳,鳞鬣磨有效地鲸与鹏。
嘈峨忽骇陵谷变,雪山千仞□际横。
飘飘番船随上下,出没仅若水□萍。
忽然风霁□籁息,金斗熨帖一练平。
碧波湛湛千万顷,参错岛屿□杯罂。
三江五湖亦甚大,视此乃类蹄中泓。
琉球佛齐日本国,隐隐微见烟林青。
三山历历亦可数,突兀下有□头撑。
惜哉秦王不此,劳心徒欲求长生。
我虽流落□海上,独此寄寓亦可矜。
行当结茅鍊金液,以待九转□丹成。
仙飞羽化会有日,直跨三岛梯青冥。
他年故人或相问,请来访我于蓬瀛(原注:以上《福州府志》。)。



猜您喜欢

漱玉泉

宋代 蒋之奇

断崖天削成,半腰为坳窊。
殿阁在其中,乃是释子家。
初疑无路通,去必淩紫霞。
屈曲转山足,云萝可攀拿。
忽然至其上,金碧藏谽谺。
却见岩下路,目睛眩生花。
僧有定慧者,来自蜀道赊。
五代方乱离,相此山水佳。
卜居不复出,焚香拥袈裟。
嗟余但企仰,涉世空喧哗。
安得寄遁此,可以忘幽遐(原注:《邵武府志》。)。

寄题三瑞堂

宋代 蒋之奇

好在庐陵守,年来强健无。
一麾新佩印,三瑞更为图。
善政传江右,飞书到海隅。
缅怀乌府旧,何日笑谈俱。

游化城寺

宋代 蒋之奇

级级跻攀险,肩舆若上天。
云端开净刹,峰顶见平田。
水石清无价,烟霞翠满前。
高僧卜居此,意欲断尘缘。