《初薰堂红梅 其三》原文赏析

  • chū
    xūn
    táng
    hóng
    meí
    sān
  • [
    sòng
    dài
    ]
    xiāng
  • lián
    duō
    bìng
    xiù
    bǎi
    nián
    weì
    bàn
    bìn
    xiān
    bái
  • cháng
    biān
    duǎn
    mào
    bǎo
    shuāng
    lòu
    tián
    yuán
    jiāng
    shēn
    weì
    suǒ
  • beì
    qín
    xié
    shòu
    qióng
    míng
    xián
    táng
    shàng
    yíng
    xūn
    fēng
  • meí
    xiāng
    duàn
    chū
    àn
    mǎn
    zhī
    zhù
    shuāng
    jiá
    hóng
  • shēng
    liú
    weí
    yán
    沿
    chēng
    duǎn
    péng
    shàng
    tóng
    shàng
    shū
    juàn
    jiǔ

原文: 自怜多病绣衣客,百年未半鬓先白。
长鞭短帽饱霜露,田园将芜身未索。
何日背琴携瘦筇,鸣弦堂上迎薰风。
梅香已断叶初暗,满枝著子双颊红。
寄声釢子可留意,为我沿溪撑短篷(以上同上书卷九)。



猜您喜欢

初薰堂红梅 其二

宋代 卢襄

剡溪诗尹亦可人,作堂饷客名迎薰。
虽无桃李继潘令,红梅一窼香入云。

初薰堂红梅 其一

宋代 卢襄

河阳满县栽桃李,风过落花吹不起。
潘郎远韵故不凡,为米折腰聊尔尔。

剡山瑞香花

宋代 卢襄

入梦生香酒力微,不须金鸭袅孤馡。
为嫌淡白非真色,故著仙家紫道衣。