《送秋平赴试》原文赏析

  • sòng
    qiū
    píng
    shì
  • [
    qīng
    dài
    ]
    zhāng
    yīn
  • luò
    mǎn
    jiē
    西
    fēng
    míng
    zhǐ
    chuāng
  • xiǎo
    xíng
    xiāng
    duì
    liǎng
    máng
    máng
  • suī
    jiǔ
    bié
    zhōng
    xīn
    gǎn
    shāng
  • bǎi
    chuī
    gāo
    liáng
  • cháo
    cān
    hún
    weì
    beì
    xiāo
    zhēng
    háng
  • shī
    湿
    xíng
    meì
    liáng
    biāo
    chuī
    duǎn
    zhuāng
  • hóng
    鸿
    tiān
    biǎo
    hán
    xià
    lín
    táng
  • xíng
    tài
    dān
    báo
    yán
    shuāng
  • zhí
    shǒu
    yǒu
    leì
    yíng
    kuàng
  • zhàng
    jīng
    shù
    yōu
    huàn
    tiān
    suǒ
    cháng
  • xíng
    shì
    míng
    yáng
  • cǎi
    xīn
    xiāng
  • xié
    yuán
    weí
    píng
    xiōng
    suǒ
    zàng
  • xìng
    féng
    bīng
    zuò
    jiàn
    shèn
    qīng
    wén
    zhāng

原文: 落叶满阶砌,西风鸣纸窗。
晓起促行色,相对两茫茫。
虽无久离别,中心自感伤。
何如百里妇,扊扅炊高粮。
朝餐浑未备,枵腹赴征航。
细雨湿行袂,凉飙吹短装。
饥鸿唳天表,寒鹜下林塘。
行李太单薄,何以御严霜。
执手斯须立,有泪已盈眶。
丈夫富经术,忧患天所尝。
行矣勿复顾,努力事明扬。
秃笔吐异彩,古墨发新香。
不挟兔园册,惟凭胸所藏。
幸逢冰作鉴,慎勿轻文章。



猜您喜欢

衰柳

宋代 张因

摇落无心问化工,秋山秋水怨何穷。
黄眉惨淡愁逢雨,青眼飘零泣向风。
剩得寒蝉鸣古岸,更无残月照离宫。
断魂草趁羌人管,又逐清商入远空。

题江碧岑女史龙女抱经图 其二

宋代 张因

已归净土结莲胎,更向尘寰见异才。
读尽儒书千万卷,又从佛座授经来。

题江碧岑女史龙女抱经图 其一

宋代 张因

珠帘不卷坐焚香,小字维摩病合当。
要识多才天亦忌,莲台只合拜医王。