《愤时俗也》原文赏析

  • fèn
    shí
  • [
    jìn
    xiàn
    dài
    ]
    chén
    xiù
  • yǎn
    jiàn
    qiān
    nián
    guó
    jiāng
    wáng
    wàn
    wàn
    tóng
    bāo
    zuò
    kùn
  • shì
    liǎo
    hàn
    shì
    yǒu
    xīn
    rén
  • hǎo
    cháng
    jiāng
    guó
    yào
    guā
    fēn
    zěn
    nài
    bǎo
    guó
    xiū
    tán
    qián
    mìng
  • paī
    shǒu
    duàn
    gāo
    bàn
    gōng
    shì
    tiān
    liáng
    jìn
  • men
    yáng
    rén
    chěng
    yáng
    shì
    hèn
    zhī
    hèn
    men
    jiā
    guǐ
    hài
    jiā
    shén
  • ān
    pái
    zháo
    yáng
    bīng
    dào
    gān
    diē
    fèng
    chéng
    cái
    běn
    xìng

原文: 眼见得几千年故国将亡,四万万同胞坐困。
乐的是自了汉,苦的是有心人。
好长江各国要瓜分,怎耐你保国休谈,惜钱如命。
拍马屁,手段高,办公事,天良尽。
怕不怕他们洋人逞洋势,恨只恨我们家鬼害家神。
安排着洋兵到,干爹奉承,奴才本性。



猜您喜欢

游虎跑

近现代 陈独秀

昔闻祖塔院,幽绝浙江东。
山绕寺钟外,人行松涧中。
清泉漱石齿,树色暖碧空。
莫就枯禅饮,阶前水不穷。

感怀二十首 其六

近现代 陈独秀

委巷有佳人,颜色艳桃李。
珠翠不增妍,所佩兰与芷。
相遇非深恩,羞为发皓齿。
闭户弄朱弦,江湖万余里。

感怀二十首 其七

近现代 陈独秀

得失在跬步,杨朱泣路歧。
变易在俄顷,墨翟悲染丝。
人心有取舍,爱憎随相欺。
八骏虽神逸,绝尘犹可追。