《美文文山劾董宋臣》原文赏析

  • meǐ
    wén
    wén
    shān
    dǒng
    sòng
    chén
  • [
    sòng
    dài
    ]
    kaī
    qìng
    tài
    xué
  • zhuàn
    tiān
    wǎng
    huí
    zhōng
    xìng
    yòu
    gēng
    shēn
    shǐ
  • sǎo
    chú
    yīn
    leì
    shuí
    zhī
    gōng
    yǒu
    yìng
    liáng
    dān
  • zōu
    shēng
    céng
    zuò
    chá
    lǐng
    shī
    xué
    yuàn
    shì
  • féng
    rén
    jiàn
    shuō
    tài
    píng
    shí
    dān
    shū
    lái
    lǐng
    西
    shuǐ
  • yōu
    yīn
    háo
    yán
    luó
    qīng
    tiān
    gǎn
    zhǐ
  • guó
    rén
    xián
    yāo
    lái
    tiān
    zhī
    zhōng
    shǐ
    使
  • zhaī
    quán
    xià
    kuǎn
    weì
    dǒng
    xián
    rén
    qiè
    chǐ
    齿
  • weì
    wén
    cài
    sòng
    gōng
    dàn
    jiàn
    ōu
    shū
    gāo
  • yáng
    yáng
    yán
    miàn
    jiàn
    shì
    zhī
    shì
    jiān
    yǒu
    xiū
    chǐ
  • juē
    jīn
    shì
    míng
    chóng
    zhōng
    yán
    leì
    shì
  • shēn
    guì
    jìn
    yǒu
    kuàng
    míng
    míng
    jīn
    zài
    ěr
  • zhōng
    shū
    suī
    yǒu
    kōng
    tóu
    nài
    zhū
    míng
    weí
    weí
  • gēng
    kuí
    宿
    bǐng
    guāng
    jīng
    chū
    zhōng
    gān
    yíng
    zhǐ
  • xīn
    huái
    怀
    cùn
    tiě
    feī
    shàng
    tiān
    yuàn
    gāng
    cháng
    kaī
    shì
  • páng
    huáng
    zào
    beī
    weí
    zhǔ
    jīng
    kāng
    kǎi
    shū
    shēng
    weí
    guó
  • huáng
    yīng
    duàn
    xiào
    zōng
    yǒu
    tiān
    zhū
    zhōng
  • dāng
    shí
    lài
    yǒu
    zhèng
    xián
    dàn
    leì
    yāo
    leí
    shǐ
  • jiā
    weǐ
    suǒ
    yún
    zhōng
    chéng
    dòng
    ěr
  • qìng
    zhū
    gōng
    wén
    shī
    weì
    huò
    shǐ

原文: 拨转天网回地纪,中兴又自庚申始。
扫除阴类谁之功,有硬脊梁担得起。
鲰生曾作茶岭诗,已学希夷不愿仕。
逢人见说太平时,担书来领西湖水。
幽阴何物号阎罗,污我青天莫敢指。
国人咸惧妖复来,天子自知忠可使。
履斋泉下不伏款,帝谓董贤人切齿。
未闻蔡笔颂余公,但见欧书责高子。
扬扬颜面见士夫,不知世间有羞耻。
吁嗟今世负大名,禄重忠言类如是。
一身富贵尽有馀,何况明明今在迩。
中书虽有空头敕,其奈诸名都唯唯。
五更魁宿炳光精,吐出忠肝涕盈纸。
心怀寸铁飞上天,愿剔刚肠开帝视。
彷徨灶碑为主惊,慷慨书生为国喜。
吾皇英断似孝宗,觌有天诛终弃死。
当时赖有政府贤,弹泪妖狐与羸豕。
家奴猥琐何足云,中丞举动可惜尔。
庆历诸公闻此诗,勿谓予祸始于此。



猜您喜欢

建炎丞相成国吕忠穆公退老堂诗

宋代 康执权

公居临海亦经年,每恨淹留阻执鞭。
异县忽闻登帅阃,此身那得侍宾筵。
古今谁似功名老,出入荣持将相权。
从此凤池归路駃,未容雁荡奉周旋。

分司初到洛中,偶题六韵,兼戏呈冯

唐代 白居易

相府念多病,春宫容不才。官衔依口得,俸料逐身来。
白首林园在,红尘车马回。招呼新客侣,扫掠旧池台。
小舫宜携乐,新荷好盖杯。不知金谷主,早晚贺筵开。

建炎丞相成国吕忠穆公退老堂诗二首

宋代 康执权

退老堂成席未温,天书夜到领侯藩。
周褎申伯保南土,唐起裴公护北门。
猿鹤岂应愁旧隐,虎貔方看拥华轩。
公家报政由来速,伫入延英觐帝尊。