《寄林子真秀才》原文赏析

  • lín
    zhēn
    xiù
    cái
  • [
    míng
    dài
    ]
    zhāng
    niáng
  • huáng
    xiāo
    é
    cuì
    xiāo
    diàn
    céng
    bīng
    zhàng
    jiǔ
    huá
  • qún
    tuì
    lái
    yāo
    shù
    chuàn
    jīn
    sōng
    jìn
    chán
    shā
  • chuáng
    qián
    ruò
    tài
    mián
    xīn
    liǔ
    zhěn
    shàng
    huí
    huán
    luò
    huā
  • xìn
    dēng
    qiáng
    rén
    duàn
    cháng
    kōng
    pàn
    sòng
    dōng
    jiā

原文: 黄消鹅子翠消鸦,簟拂层冰帐九华。
裙缕褪来腰束素,钏金松尽臂缠纱。
床前弱态眠新柳,枕上回鬟压落花。
不信登墙人似玉,断肠空盼宋东家。



猜您喜欢

七日送梁大质人往肃州 其一

明代 张璨

七载分携楚水滨,白头吟苦见交亲。
重逢人日题诗地,犹是天涯远客身。
老去残骸还作健,生来傲骨不忧贫。
行行盾鼻书还著,每把高文辄有神。

杨白花

明代 张璨

轻盈杨白花,风吹渡江去。
金屋闭重重,莫锁杨花住。

西溪晚步

明代 张璨

空阔川原入望平,晚来天色弄阴晴。
虹边残雨疏疏下,鸦背斜阳闪闪明。
浅渚微波群鹭浴,断堤高柳一蝉鸣。
行吟泽畔非憔悴,渔父无劳咏濯缨。