《途中即事》原文赏析

  • zhōng
    shì
  • [
    míng
    dài
    ]
    táng
    jǐn
  • shí
    zài
    cháng
    ān
    mèng
    shǐ
    xǐng
    chéng
    xián
    sòng
    feì
    xīn
    shēng
  • wén
    zhāng
    màn
    zōng
    gōng
    yǎn
    àn
    míng
  • yáng
    liǔ
    zháo
    shuāng
    jīn
    cuì
    mián
    hōng
    fěn
    yún
    qīng
  • yuán
    màn
    yǒu
    xīn
    huǒ
    weì
    liǎo
    píng
    shēng
    bào
    guó
    qíng

原文: 十载长安梦始醒,武城弦诵沸新声。
文章谩入宗工眼,案牍何辞俗吏名。
杨柳着霜金缕脆,木绵烘日粉云轻。
故园谩有心如火,未了平生报国情。



猜您喜欢

竹亭

明代 唐锦

懒将尘事溷幽怀,绕屋琅玕手自栽。
碎影点窗秋月满,清声入座午风来。
门深惟许王猷造,径僻曾看蒋诩开。
转眼碧梢抽紫实,傍云须筑凤凰台。

玉泉上人

明代 唐锦

泉水清于玉,禅心净似泉。
传闻玉泉水,曾吐钵中莲。

近山

明代 唐锦

卜得幽居傍翠屏,涧泉偏爱枕边听。
晓来岚气冲帘入,湿透床头相鹤经。