《次韵朱新仲白菊三绝句 其一》原文赏析

  • yùn
    zhū
    xīn
    zhòng
    bái
    sān
    jué
  • [
    sòng
    dài
    ]
    liú
    cái
    shào
  • hǎi
    diàn
    qiū
    shēn
    yǔn
    shuāng
    yīn
    hán
    jiǎn
    zhēn
    xiāng
  • bīng
    róng
    běn
    xián
    shī
    cǎi
    qīng
    láo
    xiǎo
    zhuāng

原文: 海甸秋深亦陨霜,不因寒苦减真香。
冰容本自嫌施彩,青女何劳抹晓妆。



猜您喜欢

又间金红芍药诗

宋代 刘才邵

诗家赋咏怯挥毫,比象偏难为格高。
浑似上元朝阿母,流金铃间赤霜袍。

咏芍药 其二

宋代 刘才邵

人言花似征鞍色,嫩紫茸茸个样奇。
不道征鞍似花染,临岐聊欲问何离⑴。

咏芍药 其一

宋代 刘才邵

紫清楼阁不施丹,小样谁传到此间。
方信游蜂非俗物,窥窗玉女斗妖娴(自注:右紫楼。)。