《耳鸣》原文赏析

  • ěr
    míng
  • [
    sòng
    dài
    ]
    zhāng
    fāng
    píng
  • yáng
    chū
    xiào
    liǎng
    ěr
    suì
    shuāng
    míng
  • hán
    shū
    zhōng
    yuǎn
    shuāng
    kōng
    zhòng
    lài
    qīng
  • qiān
    líng
    xíng
    xiǎn
    juàn
    wàn
    zhàn
    hān
    shēng
  • luò
    shān
    tóu
    jùn
    tāo
    fān
    hǎi
    miàn
    píng
  • fēng
    qiáng
    kaī
    làng
    xiǎo
    jiǎo
    dòng
    yán
    chéng
  • lǒng
    shǒu
    beī
    liáng
    mén
    kuàng
    qíng
  • fèng
    xiāo
    yún
    wài
    guò
    lóng
    yuè
    zhōng
    héng
  • zhuàn
    sāo
    chē
    weī
    yáo
    qīng
  • shuaī
    cán
    shāng
    lǎo
    tài
    chí
    xùn
    yàn
    shí
    róng
  • chù
    shì
    méng
    sǒu
    guān
    shēn
    kuì
    jìng
    míng
  • shén
    míng
    neì
    shǒu
    háo
    dàng
    huǐ
    píng
    shēng
  • wèn
    fāng
    jiā
    běn
    cháo
    yuán
    dǎo
    yǐn
    jīng
  • zǎo
    nián
    céng
    yǒu
    shù
    hái
    yīng
  • kaī
    jīn
    dǐng
    líng
    dān
    jiàn
    qióng

原文: 一阳初独啸,两耳遂双鸣。
寒谷疏钟远,霜空众籁清。
千铃行险倦,万鼓战酣声。
瀑落山头峻,涛翻海面平。
风樯开大浪,晓角动严城。
陇首悲凉意,苏门旷逸情。
凤箫云外过,龙笛月中横。
细转缫车急,微遥扤橹轻。
衰残伤老态,驰徇厌时荣。
处世希蒙叟,观身愧净名。
神明思内守,豪荡悔平生。
素问方家本,巢源导引精。
早年曾有客,奇术可还婴。
何日开金鼎,灵丹见八琼。



猜您喜欢

梦后

宋代 张方平

索索幽虫急晓风,玉绳西下露华浓。
远钟惊觉窗灯暗,依旧江山一万重。

春郊

宋代 张方平

携樽纵步寻芳墅,聊藉芊芊手把红。
行乐岂关閒客事,少侯长日占春风。

晓景

宋代 张方平

树带晓霜寒矗矗,山含宿霭远重重。
谁家收得汾阳笔,八幅罗浮晦景浓⑴。