《古兴十六首 其十三》原文赏析

  • xìng
    shí
    liù
    shǒu
    shí
    sān
  • [
    sòng
    dài
    ]
    shěn
    liáo
  • luò
    tàn
    suì
    jiē
    zhī
  • bái
    zhaī
    lǎo
    shuí
    zhī
  • róng
    cuì
    nǎi
    cháng
    yuè
    qián
    tuī
  • zhuāng
    shēng
    qiáng
    xià
    běn
    zuò
    biàn
    zhī
    néng
    jiě
    rén

原文: 落叶何足叹,岁暮皆枯枝。
白发不可摘,我老谁不知。
荣瘁乃常理,日月潜推移。
庄生强欲下(四库本作辨),祗能解人颐。



猜您喜欢

古兴十六首 其十四

宋代 沈辽

我意不自适,何为浪多忧。
草舍亦无事,浩如水中舟。
陵谷尚或迁,百年为谁侜。
不作亦不止,生肇知吾优。

古兴十六首 其十五

宋代 沈辽

前日春已归,残花尚赤白。
秋来初未顷,园林亦早索。
桃实久已空,黄柑年(四库本作半)可摘。
唯有半折松,青青独如昔。
少年勿叹息,明年复春色。
莫疑衰老翁,住世方为客。

古兴十六首 其十六

宋代 沈辽

畴昔一梦还,强忧亦强喜。
残息若少延,视今谅亦尔。
何为有得失,宁非为物使。
长哂王潜夫,区区论天咫。