《澹山岩》原文赏析

  • tán
    shān
    yán
  • [
    sòng
    dài
    ]
    shěn
    liáo
  • zào
    yáng
    xiàn
    èr
    dòng
    tiān
    shēng
    dāng
    xiè
    rén
    jiān
  • ěr
    lái
    tóu
    shì
    tán
    shān
    yán
    xià
    xīn
    pān
  • qún
    fēng
    jià
    jiān
    lái
    jiāng
    shuǐ
    huì
    qián
    wān
  • líng
    tāo
    dòng
    kǒu
    bǎo
    shān
  • niǎn
    dào
    zhuàn
    西
    shēng
    dǒu
    chū
    jiān
  • feǐ
    cuì
    záo
    qióng
    lüè
    tiān
    xiāng
    wān
  • kuān
    guǎng
    广
    róng
    wàn
    qīng
    rùn
    feī
    rén
    huán
  • dōng
    nán
    huō
    yáng
    míng
    yǎng
    shì
    hán
    huán
  • qīng
    luó
    qiáo
    yǒu
    bài
  • zào
    huà
    xiàng
    rén
    qīng
    qiě
    xián
  • qiǎo
    gōng
    huò
    weí
    shuí
    néng
    diān
    yán
  • qín
    shí
    yǐn
    jūn
    chéng
    xiān
    kōng
    liú
    shí
    chuáng
    shuǐ
    yún
    bān
  • yào
    jiǔ
    xiá
    weí
    zhě
    fán
    máo
    jiān
  • zhì
    xíng
    shàn
    shī
    huà
    mǎng
    hǎo
    shì
    tài
    shǒu
    qún
    wán
  • chóng
    tán
    qiào
    xià
    jiē
    niè
    sān
    xué
    páng
    chū
    mén
    guān
  • jiān
    huà
    weí
    shí
    shù
    zhǔ
    wán
    shuaī
    chán
  • hèn
    xiān
    kōng
    pán
    huán
    liú
    weì
    zhōng
    dāng
    hái
  • gào
    guī
    luò
    西
    xià
    yún
    bān
    bān

原文: 昔造阳羡二洞天,我生已当谢人间。
尔来投裔亦无事,澹山岩下欣跻攀。
群峰驾肩来,江水会前湾。
灵气绦洞口,夐如宝陁山。
辇道转西升,斗入初无艰。
翡翠凿穹庐,略与天相弯。
宽广容万席,清润非人寰。
东南豁阳明,仰视如含环。
青萝傅乔木,亦有败叶黫。
造化遗玉像,其人清且闲。
巧工或可为,谁能陟巅颜。
秦时隐君去成仙,空留石床水云般。
药炉不复九霞覆,唯馀渥赭繁茅菅。
至行禅师化巨蟒,好事太守驱群顽。
崇坛峭罅皆可蹑,三穴旁出门无关。
壁间玉乳化为石,何术可煮完衰孱。
恨无仙骨空盘桓,欲留未可终当还。
仆夫告余趣归驭,落日西下云斑斑。



猜您喜欢

宿浯溪

宋代 沈辽

孤蓬冲雨出湘西,欲向崖间寄一栖。
天外月华如有意,故来相伴宿浯溪。

杨花

宋代 沈辽

岛夷三月不知春,唯有杨花似故人。
老大相逢何可语,满头白发不胜嚬。

复作过商翁墓 其一

宋代 沈辽

当年不佩封侯印,后世谁寻堕泪碑。
定远将军岂夸勇,关南常侍最能诗。
故人不解传遗事,五岭犹能识信旗。
墓下寂寥无鼓角,秋风独向白杨悲。