《草堂诗① 其四》原文赏析

  • cǎo
    táng
    shī
  • [
    sòng
    dài
    ]
  • yuǎn
    屿
    zhōu
    zòng
    héng
    shā
    biān
    fán
    niǎo
    nòng
    xiāo
    shēng
  • xuān
    yán
    lěng
    sōng
    yīn
    shí
    lín
    xiāng
    yào
    cǎo
    shēng
  • zhuàn
    duàn
    zhā
    féng
    shí
    zuò
    fēng
    yuán
    jiào
    zuò
    shēn
    zhú
    jiàn
    sēng
    xíng
  • wǎn
    lái
    chōng
    bào
    gēng
    qīng
    kuàng
    shí
    yǒu
    yōu
    rén
    dài
    yuè
    gēng

原文: 远屿曲洲纵复横,沙边繁鸟弄箫笙。
一轩檐冷松阴合,十里林香药草生。
路转断楂逢石坐,风移(原校:一作密)深竹见僧行。
晚来冲抱更清旷,时有幽人带月耕。



猜您喜欢

草堂诗① 其五

宋代 喻汝砺

乱后飘零歇此身,风光无赖更清新。
客怀易感酒添病,诗思苦悭花减春。
南枝北枝莺舌巧,前村后村雨脚匀。
暂借溪边老为客,花心柳眼莫撩人。

句 其四

宋代 喻汝砺

借问几时辞碧落(宋李龏《梅花衲》)。

眼儿媚 庭荷

清代 许心檀

太华峰头玉井莲。
移种曲栏前。
绿衣笑拥,红妆新艳,面面堪怜。