《高阳台 病起》原文赏析

  • gāo
    yáng
    tái
    bìng
  • [
    qīng
    dài
    ]
    cǎi
    zhī
  • shòu
    què
    saī
    hóng
    chóu
    xiāo
    dài
    绿
    bìng
    zhōng
    nián
    guāng
  • lián
    chūn
    qíng
    juàn
    lián
    zhèn
    huā
    xiāng
  • kōng
    jiào
    yíng
    chūn
    guāng
    hǎo
    dào
    jīn
    shuō
    chūn
    cháng
  • yòu
    yào
    zhù
    hóng
    yán
    dǒu
    xīn
    zhuāng
  • jīng
    huí
    zhěn
    dāng
    nián
    mèng
    wèn
    ér
    jiā
    wǎng
    shì
    shuō
    kān
    shāng
  • fāng
    cǎo
    qíng
    rán
    绿
    biàn
    chí
    táng
  • hén
    zhèn
    yíng
    luó
    jìn
    yóu
    shī
    湿
    tòu
    yuān
    yāng
  • màn
    liáng
    shēn
    chūn
    cán
    xīn
    qiū
    shuāng

原文: 瘦却腮红,愁消黛绿,病中辜负年光。
连日春晴,卷帘几阵花香。
空教赢得春光好,到如今、怕说春长。
又何须、药驻红颜,衣斗新妆。
惊回一枕当年梦,问儿家往事,说也堪伤。
芳草无情,依然绿遍池塘。
啼痕镇日萦罗帕,尽由它、湿透鸳鸯。
漫凄凉、身似春蚕,心似秋霜。


相关标签:高阳台

猜您喜欢

晓起

清代 官连娣

东风才到画楼西,翠迫纱窗影欲迷。
梦破海天红袖冷,绿杨枝上晓莺啼。

东瀛秋夜即事①

清代 官连娣

海云生极浦,山月照边城。
侍坐清宵永,时闻画角声(施懿琳编校)。

杏花①

清代 官连娣

兰⑴干围十二,红杏放晴春。
绛脸凝脂滑,朱唇露粉匀。
村藏沽酒路,巷有卖花人。
笑煞狂蜂蝶,纷纷逐后尘(施懿琳编校)。