《柳梢青 丁巳元旦,兼寄夫子》原文赏析

  • liǔ
    shāo
    qīng
    dīng
    yuán
    dàn
    jiān
  • [
    qīng
    dài
    ]
    zhāng
    hóng
    鸿
  • 绿
    jiāo
    shāng
  • shēng
    shēng
    bào
    zhú
    jīng
    dōng
    huáng
  • ruì
    ǎi
    hán
    qīng
    fēng
    xiāng
    ruǎn
    gòng
    shì
    xīn
    zhuāng
  • huà
    lián
    yǐng
    chū
    cháng
  • niǎo
    chù
    meí
    huā
    nòng
    xiāng
  • fāng
    cǎo
    wáng
    sūn
    chuī
    yáng
    xíng
    feì
    jìn
    liáng

原文: 绿蚁椒觞。
声声爆竹,惊起东皇。
瑞霭寒轻,风和香软,共试新妆。
画帘日影初长。
鸟啼处、梅花弄香。
芳草王孙,垂杨行客,费尽思量。


相关标签:柳梢青

猜您喜欢

阿房

清代 丁尧臣

百里骊山一炬焦,劫灰何处认前朝。
诗书焚后今犹在,到底阿房不耐烧。

题画

清代 丁尧臣

绿树簇浓阴,草亭结幽境。
山隙补遥天,林杪露帆影。
渡头落日闲,溪流一何迥。
云际忽钟声,野寺傍孤岭。
地僻往还稀,市远鸡犬静。
茅屋三两间,翛然篱落整。
中有太古人,独与尘市屏。
名利两不知,心共白云冷。

高邮舟中 其一

清代 丁尧臣

一水连吴楚,长天接海滨。
湖浮城作岸,波涌月随人。
寺壁谁留画,桃源莫问津。
中流频击楫,感慨百年身。