《南柯子 寄沈戒凡东流》原文赏析

  • nán
    shěn
    jiè
    fán
    dōng
    liú
  • [
    míng
    qīng
    chū
    ]
    máo
    yíng
  • zuò
    é
    chéng
    xiào
    kuáng
    gēng
    chóu
  • chén
    yuán
    shì
    pān
    liú
  • zòng
    shǐ
    使
    chóng
    chóng
    chán
    xiū
  • píng
    sàn
    gēn
    cǎo
    péng
    piāo
    zhōu
  • yǎn
    qián
    xiāng
    zǒng
    òu
    pīn
    zhú
    jiāng
    chūn
    shuǐ
    xiàng
    dōng
    liú

原文: 默坐俄成笑,狂思更惹愁。
尘缘何事苦攀留。
纵使重重缠缚,也须休。
萍散无根草,蓬飘不系舟。
眼前相聚总浮沤,拚逐一江春水,向东流。


相关标签:南柯子

猜您喜欢

点绛唇 归途述怀

明末清初 毛莹

春事阑珊,天涯何处探芳信。
燕撩莺趁。
自笑杨花性。
滚滚红尘。
觑破人中景。
心先冷。
万缘都净。
江上孤鸿影。

更漏子 冬日

明末清初 毛莹

声声干,溪流涩。
妆点晓来寒色。
窗未启,梦初残。
日高三两竿。
七分懒,三分病。
何处将身安顿。
禅榻稳。
衲衣温。
拥炉朝复昏。

菩萨蛮 秋怀

明末清初 毛莹

平林风息归鸦定。纤云悉屏悬明镜。
玉宇转高寒。群星落落残。
前缘皆幻境。留得身和影。
欹枕不成眠。怀人思悄然。