《华清引 自题履错集赠宫漫堂》原文赏析

  • huá
    qīng
    yǐn
    cuò
    zèng
    gōng
    màn
    táng
  • [
    dāng
    dài
    ]
    qín
    hóng
    鸿
  • shū
    xīng
    lěng
    yàng
    chéng
    hóng
  • liǔ
  • guài
    yún
    fēng
    zhé
    shuāng
    jiǎo
    bān
    tiān
    tuì
    退
    xíng
  • cán
    liǎo
    liǎo
    shuò
    dēng
  • àn
    cóng
    fēn
    lòu
    hóng
    yīng
  • chí
    qīng
    mèng
    zài
    céng
    fàn
    xiǎo
    yīng
    shēng

原文: 疏星冷漾碧澄泓。
古柳鬇鬡。
怪云风折双角,扳天似退行。
夜残了了烁孤灯。
黯丛纷漏红英。
一池清梦在,曾泛晓莺声。


相关标签:华清引

猜您喜欢

华清引四首 其一 草意之一

当代 崔荣江

轻寒一例剪花红,代卸妆浓。
老青翻作衰白,纤腰折陌风。
行藏委屈久磨砻,假眠携隐冬虫。
梦醒初夜雨,新绿蹑春踪。

晓眠后寄杨户部

唐代 白居易

软绫腰褥薄绵被,凉冷秋天稳暖身。
一觉晓眠殊有味,无因寄与早朝人。

华清引四首 其二 草意之二

当代 崔荣江

秋风一领浸彷徨,落拓行藏。
此生荣辱参半,谁能话短长。
碧罗换作旧衣裳。
曳风声挽残阳。
落晖相伴我,凭晚著苍茫。