《钟馗观鬼閗蟆图》原文赏析

  • zhōng
    kuí
    guān
    guǐ
  • [
    sòng
    dài
    ]
    huáng
    zài
  • shuí
    tuī
    fēng
    jiōng
    shí
    èr
  • xiāng
    qún
    dǒu
    gòng
    xiāo
    cóng
  • liǎng
    xióng
    dǒu
    qián
    guǐ
    xiāng
    shì
    xīn
    xīn
    rán
  • xiǎo
    duì
    tān
    shuāng
    yún
    lóng
    tiào
    chū
  • qián
    zhě
    chà
    zhuàng
    jiān
    hòu
    zhě
    yǐn
    suǒ
    qíng
    quán
  • rán
    wēng
    qìng
    zhé
    shèng
    yǎn
    lǎo
    tàn
    tóu
  • jiù
    zhōng
    huáng
    sǒu
    dūn
    chī
    mào
    cháng
    páo
    lǎo
    kuí
  • zhī
    yǎn
    zhí
    xià
    kàn
    zhū
    guǐ
    wēng
    xiá
  • dīng
    zhī
    kuí
    chí
    néng
    tuí
  • feí
    zhāng
    suō
    xiàng
    kuā
    xiāng
  • shí
    táng
    sòng
    shī
    tiān
    jīng
    yāo
    céng
    tiān
    yǎn
    jīng
  • jīn
    shì
    ruò
    tiào
    liáng
    zhǐ
  • qún
    yīn
    jiāo
    níng
    xiān
    fān
    liù
    áo
    dǐng
    dài
    chóu
    diān
    lián
  • dàn
    néng
    jué
    leì
    shān
    yāo
    tán
    xiào
    ěr
  • yāo
    zhī
    shì
    kuí
    suǒ
    fǎn
    weí
    ér
  • weí
    shī
    zhí
    zòng
    jiān
    guǐ
    guǐ
    huò
    jiāng
    ěr
  • cān
    jūn
    cān
    jūn
    rán
    huò
    zhě
    hǎo
    shì
    dān
    qīng
  • liàng
    yìng
    kuí
    xiào
    chuān
    zhū
    weì
    zhū
    xiān
  • fēng
    beī
    tiān
    chóu
    guǐ
    zhèng
    shì
    xiāng
    xióng
    qiū
  • jǐn
    xiāng
    shuō
  • huì
    wén
    lián
    dǒu
    {
    shàng
    guī
    xià
    mǐn
    }
    shān
    guǐ
    xìng
    mìng
    hóng

原文: 谁推酆都扃,逸此魔十二。
相群斗蟆供戏剧,绡墨何从拂其迹。
两雄斗於前,四鬼相视欣欣然。
小蟆对睨摊双膝,筠笼一蟆跳欲出。
前者差壮一力肩,后者引索擎於拳。
髯翁磬折目胜负,突眼老妪探头觑。
就中黄叟如蹲鸱,破帽长袍吾老馗。
只眼直下看不匝,诸鬼乐与吾翁狎。
四丁与蟆之魁,疾驰不能压欲颓。
蟆肥于豚怒於虎,张颐缩项夸相雇。
昔时唐宋失天经,妖蟆曾搳天眼精。
今魔视蟆细於螘,魔若跳梁那句指。
群阴胶凝互掀翻,六鳌顶戴愁颠连。
但能伐魔既厥类,芟夷妖蟆谈笑耳。
僇妖之事馗所司,何独反与为儿戏。
不惟失职纵奸宄,鬼祸如蟆将及尔。
参军参军其然乎,或者好事丹青图。
谅应馗笑玉川子,诛蟆未诛骨先苦。
风悲雨凄天地愁,蟆鬼正是相雄秋。
仅余一目不可搳,我曷不可相娱说。
会闻隔帘歌斗{上圭下黾},山鬼性命红牙。



猜您喜欢

舟中梦觉

宋代 黄载

梦觉三通鼓,连樯闻欠呵。
世间半夜后,枕上醒人多。
思想从天落,悲叹奈晓何。
南柯莫轻笑,未易到南柯。

绝句

宋代 黄载

社寒比腊更清严,花蕊萧疏半欲缄。
过手重裘犹得力,莫将晴煗信春衫。

题岘山

宋代 黄载

向来陵谷尚休然,放眼高台万象还。
南国一池襄汉水,中原千古邓唐山。
斜阳淡淡飞鸿没,芳草萋萋戎马閒。
前代英雄亦何许,棹歌日日过沧湾。