《题太和楼壁》原文赏析

  • tài
    lóu
  • [
    sòng
    dài
    ]
    míng
  • tài
    jiǔ
    lóu
    sān
    bǎi
    jiān
    cáo
    zhòu
    shēng
    chán
    chán
  • qiān
    chéng
    zāo
    wàn
    yǒu
    jiǔ
    hǎi
    zāo
    shān
  • tóng
    guō
    róng
    jìn
    lóng
    shān
    xuě
    jīn
    yǒng
    chū
    西
    yuè
  • xīng
    gōng
    qióng
    jiāng
    tiān
    xià
    jiǔ
    yùn
    xiān
    fāng
    shuí
    lòu
    xiè
  • huáng
    chūn
    mǎn
    qián
    táng
    xiǎo
    dāng
    jiǔ
    beì
    xiāng
  • fēn
    zhū
    sān
    qiān
    hòu
    liè
    jīn
    chaī
    shí
    èr
    xíng
  • zuò
    xíng
    shāng
    lóu
    dōng
    shēng
    duàn
    lóu
    西
  • jiù
    zhōng
    xiù
    yōng
    hóng
    chūn
    cōng
    lòu
    rén
  • jīn
    nián
    guāng
    huá
    yóu
    rén
    zuì
    zhōng
    guī
  • jīn
    diāo
    chén
    níng
    lún
    jià
    duì
    yuè
    féng
    huā
    néng
    shí
  • yǒu
    jiǔ
    xiān
    rén
    shí
    jīn
    xiù
    háo
  • zuì
    hòu
    shī
    zhī
    dàn
    jiàn
    lóng
    shé
    mǎn
    dōng

原文: 太和酒楼三百间,大槽昼夜声潺潺。
千夫承糟万夫甕,有酒如海糟如山。
铜锅熔尽龙山雪,金波涌出西湖月。
星宫琼浆天下无,九酝仙方谁漏泄。
皇都春色满钱塘,苏小当垆酒倍香。
席分珠履三千客,后列金钗十二行。
一座行觞歌一曲,楼东声断楼西续。
就中茜袖拥红牙,春葱不露人如玉。
今年和气光华夷。游人不醉终不归。
金貂玉尘宁论价,对月逢花能几时?
有个酒仙人不识,幅巾大袖豪无敌。
醉后题诗自不知,但见龙蛇满东壁。



猜您喜欢

赠英公大师

宋代 李颂

篆高神品,秀爽天骨。
敏搆机先,谈深理窟。
溶极苍源,玄臻籀闼。
玉无疵瑕,车有輗軏。
达识圆明,灵襟洞豁。
粹禀飞星,胸挂流月。
大饮陶陶,闲游兀兀。
肯如常人,名利乾没。

赠英公大师

宋代 李颂

篆高神品,秀爽天骨。
敏搆机先,谈深理窟。
浚极苍源,玄臻籀闼。
玉无疵瑕,车有輗軏。
达识圆明,灵襟洞豁。
粹禀飞星,胸挂流月。
大饮陶陶,闲游兀兀。
肯如常人,名利乾没⑴。

宋代 李綯

收得桑榆归物外,种成桃李满人间。