《与仲连憩松下》原文赏析

  • zhòng
    lián
    sōng
    xià
  • [
    míng
    dài
    ]
    fēng
    yìng
    yuán
  • qīng
    chén
    guàn
    yǎn
    zuò
    sōng
    lín
    gǎo
  • shàng
    cháo
    bái
    xià
    shēng
    zhī
    cǎo
  • qīng
    yún
    liú
    yǐng
    tiān
    sǎo
  • qún
    fēng
    huán
    shuǐ
    guāng
    yáo
    péng
    dǎo
  • shǒu
    zhōng
    shī
    juàn
    zhōng
    cháo
    gòng
    lún
    tǎo
  • sàn
    beī
    jiǔ
    shāng
    shān
    lǎo
  • yǎng
    chāo
    kuàng
    píng
    shēng
    hǎo
    huái
    怀
    bào
  • yán
    guī
    jiā
    zǎo

原文: 清晨盥栉罢,偃坐松林杲。
其上巢白鹤,其下生芝草。
叶清云欲留,影碧天如扫。
群峰环湖水,光霁摇蓬岛。
手中把诗卷,终朝共论讨。
散发一杯酒,企彼商山老。
俯仰亦超旷,平生好怀抱。
莫复言归去,移家苦不早。



猜您喜欢

寂寞

明代 丰应元

寂寞逢秋半,搴衣坐水滨。
可怜閒尽日,翻是病宜人。
叶落疑疏雨,花开见小春。
为生更无计,终是畏风尘。

冬日闲居

明代 丰应元

冬日西郊外,萧条无四邻。
林深巢病鹘,霜白见行人。
采菊非轻世,临流莫怅神。
亦知回也意,茅屋不辞贫。

湖上竹枝词

明代 丰应元

小舠轻刺过滩沙,九月丹枫赛锦霞。
七十二溪流欲遍,只须随路宿山家。