《保定途中偶成》原文赏析

  • bǎo
    dìng
    zhōng
    ǒu
    chéng
  • [
    míng
    dài
    ]
    guō
    dēng
  • bái
    cóng
    zhaī
    jiù
    xiá
    cái
    kaī
    luó
    wǎng
    xiàng
    tiān
  • hán
    chuāng
    ér
    dēng
    qián
    leì
    fēng
    shuāng
    mèng
    jiā
  • yǒu
    rén
    yáng
    shū
    lián
    yōu
    guó
    jiǎ
    cháng
    shā
  • xǐng
    kōng
    sāo
    rén
    yǒng
    mǎn
    ěr
    xié
    yáng
    zào
    wǎn

原文: 白璧何从摘旧瑕,才开罗网向天涯。
寒窗儿女灯前泪,客路风霜梦里家。
岂有酖人羊叔子,可怜忧国贾长沙。
独醒空和骚人咏,满耳斜阳噪晚鸦。



猜您喜欢

梅子

明代 郭登

馋心才说齿生津,风味虽严恐未醇。
莫倚调羹全待汝,世间还有皱眉人。

明代 郭登

腐朽如何不自量,化形飞起便悠扬。
脐间只有些儿火,月下星前少放光。

瓶笙

明代 郭登

大杓才添小器盈,啾啾唧唧似吹笙。
儿童侧耳山翁笑,一任教他水火争。