《敦煌廿咏 其十九 凿壁井咏》原文赏析

  • dūn
    huáng
    niàn
    廿
    yǒng
    shí
    jiǔ
    záo
    jǐng
    yǒng
  • [
    táng
    dài
    ]
    dūn
    huáng
    rén
    zuò
    pǐn
  • cháng
    wén
    záo
    jǐng
    shuǐ
    zuì
    weí
    líng
  • dài
    sān
    chūn
    fāng
    zhuàn
    weì
    qīng
  • xuán
    yán
    chèng
    shàng
    shàn
    zhù
    gāo
    míng
  • chóng
    shèng
    zhū
    liǎng
    zhū
    liú
    liáng
    qiě
    qīng

原文: 尝闻凿壁井,兹水最为灵。
色带三春渌,芳传一味清。
玄言称上善,图录著高名。
德重胜铢两,诸流量且轻。



猜您喜欢

敦煌廿咏 题隐士咏

唐代 敦煌人作品

青溪逐水著渔樵,策杖褰衣屡蓦桥。
鸟坐春池双影近,人呼幽谷两声遥。
祥烟五色飞仙电,瑞草千丛间药苗。
河畔曲肱而取饮,嫌烦且弃树中瓢。

送景玄师东归

唐代 刘禹锡

东林寺里一沙弥,心爱当时才子诗。山下偶随流水出,
秋来却赴白云期。滩头蹑屐挑沙菜,路上停舟读古碑。
想到旧房抛锡杖,小松应有过檐枝。

敦煌廿咏 其七 水精堂咏

唐代 敦煌人作品

阳关临绝漠,中有水精堂。
暗碛铺银地,平沙散玉羊。
体明同夜月,色净含秋霜。
可则弃胡塞,终归还帝乡。