《阶生仲阶两表弟归自秣陵时母舅以司成郎移北御史中丞务携九表弟北上阶生兄弟挈家南归过予皖寓予招同三祖寺集一日便归岭 其一》原文赏析

  • jiē
    shēng
    zhòng
    jiē
    liǎng
    biǎo
    guī
    líng
    shí
    jiù
    chéng
    láng
    beǐ
    shǐ
    zhōng
    chéng
    xié
    jiǔ
    biǎo
    beǐ
    shàng
    jiē
    shēng
    xiōng
    qiè
    jiā
    nán
    guī
    guò
    wǎn
    zhāo
    tóng
    sān
    biàn
    便
    guī
    lǐng
  • [
    míng
    dài
    ]
    liáng
    cháo
    zhōng
  • luò
    qiū
    fēng
    liǎng
    àn
    shēng
    zhōu
    chéng
    quē
    yuè
    sān
    gēng
  • gòng
    lián
    wàn
    fēn
    nán
    yuè
    qiān
    guān
    bài
    beǐ
    píng
  • chū
    yán
    kàn
    jiàn
    kōng
    lín
    zhōng
    bān
    jīng
  • zǎo
    hán
    dào
    shàng
    kàn
    xīn
    xuě
    shàng
    zhōng
    yǒu
    wài
    shēng

原文: 落叶秋风两岸声,泊舟城缺月三更。
共怜万里分南越,豫拟千官拜北平。
幕府初筵看舞剑,空林终日似班荆。
早寒道上看新雪,尚忆钟离有外甥。



猜您喜欢

敩劝学诗寄锜铤镳诸弟 其二

明代 梁朝钟

孝悌勿沽名,沽名终不成。
世人易欺罔,鬼责未曾轻。

敩劝学诗寄锜铤镳诸弟 其三

明代 梁朝钟

少年初未知,事理相背驰。
于今始明白,养子欲经师。

敩劝学诗寄锜铤镳诸弟 其四

明代 梁朝钟

内无明父兄,外无好师友。
纵然办做人,终虞不长久。