《难妇述》原文赏析

  • nán
    shù
  • [
    míng
    dài
    ]
    liáng
    cháo
    zhōng
  • chē
    yín
    wǎn
    chéng
    yáng
    liǔ
    chūn
    fēng
    chūn
    niǎo
    míng
  • xìng
    huā
    luò
    mén
    shū
    jīn
    gāng
    jīng
  • shí
    dìng
    chǔ
    qiāng
    luò
    feī
    láng
    xīng
  • mén
    wài
    ér
    tóng
    shì
    宿
    sōng
    xiàn
    jiě
    liú
    zeí
    zhì
  • weí
    nán
    rén
    é
    meí
    shuāng
    qīng
    zhuì
  • suǒ
    yóu
    yōng
    shān
    báo
    xíng
    qiáo
    cuì
  • chuī
    jiān
    jiàn
    rén
    tóu
    leì
    hǎi
    feī
    chūn
    chóu
  • wèn
    jiā
    fāng
    jīng
    zeí
    yán
    yán
    shēng
    beī
    róu
  • bàng
    rén
    cuī
    zhì
    sān
    shuāng
    pín
    pín
    shì
    suǒ
    yóu
  • jiàn
    yán
    jiā
    zhù
    nán
    yáng
    zhàng
    xìng
    jiāo
    shì
    nóng
  • zeí
    guò
    huáng
    chí
    shì
    nián
    zhī
    shā
    zhàng
  • qiè
    mìng
    láng
    wàn
    zhōng
    biān
    chuí
    huí
    huí
  • jīn
    zeí
    bài
    zǒu
    fāng
    dōng
    qióng
    qián
    shān
    zàng
  • shēn
    kǒu
    xiāng
    dào
    bàng
  • tóng
    xíng
    rén
    jiē
    feī
    zeí
    yóu
    bīng
    luò
    huā
  • zhuàn
    wén
    guāng
    shān
    yáng
    jié
    fēng
    sǎo
    huáng
  • zhǎn
    guó
    bàn
    shì
    shǎn
    西
    wǎng
    suì
    bào
    gōng
    duō
    xié
  • ruò
    shǐ
    使
    chéng
    shí
    jìn
    qīng
    shǔ
    yuè
    píng
    yuán
    liè
  • chē
    wén
    zhī
    cháng
    tàn
    shèng
    rén
    xìng
    bāng
    duō
    nán
  • yīn
    zeí
    dīng
    mǎo
    nián
    tiān
    xià
    cán
    zhǐ
    guò
    bàn
  • zǒng
    rán
    wǎng
    shì
    zào
    è
    yīn
    shēng
    chéng
    píng
    shēng
    sāng
    luàn
  • shì
    jiān
    zuì
    shì
    róng
    beī
    nán
    huān
  • luàn
    sàn
    cǎi
    yún
    xiàn
    guān
    jiā
    weí
  • dòng
    zhé
    rén
    shǒu
    zhēn
    liè
    liè
  • shì
    zào
    shēn
    shēng
    gēn
    běn
    yín
  • qíng
    chī
    shèn
    weí
    xiǎng
    shēng
    qíng
    chén
  • tǎng
    xiū
    dào
    qiú
    jiě
    tuō
    zǎo
    sān
    jiè
    weí
    xīn
  • jūn
    jiàn
    jiāo
    jiā
    ā
    guǎ
    qiáng
    zeí
    níng
    róng
    shǒu
    guǎ
  • cóng
    dōng
    yuè
    dào
    jīn
    beī
    huān
    qiě
    biàn
    zhēn
    jià
  • zhū
    leì
    qiān
    wàn
    rén
    jiàn
    tián
    èr
    jiě

原文: 车匿戊寅居皖城,杨柳春风春鸟鸣。
无那杏花落如雨,杜门乳书金刚经。
司马此时定豫楚,欃枪夜落飞狼星。
门外儿童语异事,宿松县解流贼至。
四为男子一妇人,娥眉双蹙青丝坠。
所由拥妇入睇予,衣衫肣薄形憔悴。
垂肩见人不举头,浴泪如海非春愁。
问家何方经贼虏,欲言不言声悲柔。
傍人催促至三四,双目频频视所由。
渐言家住南阳府,丈夫姓焦事农圃。
贼过黄池是去年,知杀丈夫与吾父。
妾命狼藉万死中,鞭捶戮辱回回股。
如今贼败走四方,去冬穷蹙潜山藏。
此日身口不相顾,步步弃妇大道傍。
同行五人皆非贼,游兵虚落梨花鎗。
传闻光山舞阳捷,一夜疾风扫黄叶。
斩馘大半是陕西,往岁报功多逼胁。
若使乘时尽肃清,数月平原无马猎。
车匿闻之发长叹,圣人兴邦自多难。
因思贼起丁卯年,天下破残止过半。
总然往世造恶因,不生承平生丧乱。
世间最苦是女子,容易悲啼难欢喜。
乱离妇女散彩云,无限官家掳为婢。
迂儒动辄责伊人,何不守贞烈烈死。
女子夙世造业深,生死根本起于淫。
情痴一日甚一日,惟想愈升情愈沉。
倘思修道求解脱,早悟三界惟一心。
君不见焦家阿妇夫已剐,强贼宁容伊守寡。
自从冬月掳到今,悲欢且辨真与假。
诸如此类千万人,独我见一田二姐。



猜您喜欢

同熊总理心开舟师过漳江时张莂公曾宅师扁舟来自庐山

明代 梁朝钟

西山依去棹,江水白银蟾。
庐阜几年思,毫光计日瞻。
晴波喧画鹢,皓月带黄岩。
相见无馀语,名香竟夕甜。

忆檀溪①

明代 梁朝钟

半月襄城路,山川满目迷。
后闻都护语,知已渡檀溪。
遥忆归鞭处,微沙没马蹄。
叩门抱长恸,忍入邵陵西。

随曾宅师登小姑山时张都护侍行

明代 梁朝钟

一柱窥江汉,彭湖静不流。
晴添吴楚树,壁满古今愁。
日赤鸿濛上,波青杜若洲。
乘风怀讨虏,石畔淬吴钩。