《次韵喜雨》原文赏析

  • yùn
  • [
    sòng
    dài
    ]
    chéng
  • qiāo
    chuāng
    shèng
    fán
    jìn
    huáng
    chén
    wàn
    hūn
  • biàn
    便
    yǒu
    qīng
    fēng
    shēng
    yuǎn
    shù
    qiān
    mèng
    rào
    guī
    cūn
  • xīn
    jīng
    xiǎng
    jiàn
    huáng
    duī
    lǎo
    liǔ
    yóu
    néng
    绿
    yìng
    mén
  • xiào
    nián
    lái
    shī
    shì
    feì
    jūn
    qiáng
    yùn
    suō
    jiān
    gēn
    zhù
    hán
    shī
    suō
    shēn
    qián
    chuǎn
    quán
    jiān
    gēn

原文: 敲窗打叶不胜繁,洗尽黄尘万里昏。
便有清风生远树,祇牵孤梦绕归村。
新粳想见黄堆野,老柳犹能绿映门。
自笑年来诗事废,得君强韵缩肩跟(自注:韩诗缩身潜喘拳肩跟。)。



猜您喜欢

雨中书事 其一

宋代 程洵

门无去马与来车,终日尘编自展舒。
笑抚蒲团时有会,古人于我未全疏。

道傍人家瓶梅正思命赋诗

宋代 程洵

茅舍疏篱古道傍,一枝的皪为谁芳。
壶中春色从来别,冷落全胜白玉堂。

浏口山岩

宋代 程洵

牛羊久已下,行李尚匆匆。
天挂新蟾白,山连野烧红。
问途愁店远,沽酒叹囊空。
犹喜家山近,篮舆晓又东。