《雪》原文赏析

  • xuě
  • [
    sòng
    dài
    ]
    céng
    chéng
  • piē
    kàn
    chén
    yàn
    shēng
    bīng
    shì
    chū
    shū
    mén
    xuě
    píng
  • niǎo
    luàn
    zhēng
    hán
    nào
    wǎn
    weī
    bàng
    dòng
    shū
    míng
  • fēng
    huā
    bàn
    jié
    qián
    yóu
    chóng
    yún
    chū
    huáng
    àn
    weì
    qíng
  • shū
    yōng
    qīn
    hún
    meì
    cháng
    weí
    tīng
    chuāng
    míng
    sòng
    liú
    zhuāng
    hòu
    cūn
    qiān
    jiā
    shī
    juàn
    sān

原文: 瞥看尘砚忽生冰,试出疏门雪已平。
栖鸟乱争寒栱闹,晚鸡微傍冻枢鸣。
风花半结乾尤重,云叶初黄暗未晴。
书罢拥衾浑不寐,夜长惟听洒窗明(宋刘克庄《后村千家诗》卷一三)。



猜您喜欢

句 其一

宋代 曾诚

从来钓竿手,不解叩黄扉⑴。

句 其二

宋代 曾诚

椎冰小鲤应堪鲙,扫岸疏梅未放花(宋高似孙《纬略》卷六)。

句 其五

宋代 曾诚

侵岸疏梅已放花⑴〗