《游兴化寺》原文赏析

  • yóu
    xìng
    huà
  • [
    míng
    dài
    ]
    kāng
    lín
  • zhāo
    jìng
    hún
    wàng
    chén
    shì
    zōng
  • tán
    huā
    feī
    jiàng
    lóng
  • tái
    diàn
    殿
    dān
    qīng
    lín
    luán
    cuì
    chóng
  • xiāng
    cháo
    cháng
    gòng
    míng
    zhōng
  • meí
    ruǐ
    qíng
    xūn
    xuě
    jiā
    huī
    nuǎn
    dōng
  • zhuī
    peí
    rén
    xiào
    cóng
    róng
  • 鹿
    xián
    huā
    xiàn
    shān
    sēng
    zhǔ
    míng
    gòng
  • jìng
    zhōng
    wén
    niǎo
    yōu
    chù
    jiàn
    shuāng
    sōng
  • lǎn
    shèng
    tān
    huà
    tán
    xuán
    zōng
  • shī
    liáng
    huì
    hóng
    zhuàn
    西
    fēng
    qīng
    wēn
    néng
    yuè
    dōng
    shī
    hǎi
    juàn

原文: 一入招提境,浑忘尘世踪。
昙花飞扑马,法雨洒降龙。
台殿丹青古,林峦紫翠重。
香朝常供佛,齐午不鸣钟。
梅蕊晴薰雪,葭灰暖逼冬。
追陪人杂遝,语笑气从容。
鹿女衔花献,山僧煮茗供。
静中闻一鸟,幽处见双松。
览胜贪如画,谈玄悟彼宗。
题诗纪良会,红日转西峰(清温汝能《粤东诗海》卷一五)。



猜您喜欢

冬至感怀

明代 康麟

客里逢佳节,骎骎百感招。
瞻云亲舍远,望阙玉宸遥。
道否凭阳泰,愁多仗酒消。
何时风力便,鸣佩再趋朝。

泊吉溪铺

明代 康麟

暮泊邮亭下,人家已掩门。
秋声云外树,灯影水边村。
虎啸山风动,渔归石濑喧。
数声何处笛,羁思杳香园。

喜得孙 其一

明代 康麟

乔木阴连屋,溪山旧相儒。
昨辞天上禄,今得掌中珠。
种德惟桑梓,传家只典谟。
善缘天不负,阴骘本无拘。