《烛影摇红(见《词雅》)》原文赏析

  • zhú
    yǐng
    yáo
    hóng
    jiàn
  • [
    qīng
    dài
    ]
    jié
  • 绿
    bìn
    yōng
    shū
    zhòu
    cháng
    fàng
    xiāng
    lián
    suǒ
  • luó
    shān
    xiāng
    tuì
    shòu
    yān
    xiāo
    mài
    mài
    chóu
  • shuí
    bǎi
    huā
    zhī
    niǎo
    nuó
  • qiāo
    kuī
    rén
    huáng
  • jiē
    tái
    biàn
    huā
    yīn
    chóu
    rén
    zuò
  • yàn
    duō
    qíng
    xián
    xiàng
    lián
    qián
    guò
  • nián
    nián
    duō
    bìng
    shāng
    chūn
    liào
    chūn
    lián
  • lán
    mèng
    yīn
    fēng
    jiǎo
  • pàn
    zhī
    tóu
    leì
    leì
    shú
    guǒ
  • què
    tōu
    zhuó
    jīn
    líng
    hán
    táo
    jīng
    duò

原文: 绿鬓慵梳,昼长不放香帘锁。
罗衫香褪兽烟消,脉脉愁无那。
谁摆花枝袅娜。
悄窥人、黄鹂一个。
玉阶苔遍,寂寂花茵,愁人独坐。
燕子多情,衔泥故向帘前过。
年年多病似伤春,料亦春怜我。
兰梦因风搅破。
盼枝头、累累熟果。
鹊饥偷啄,戏拽金铃,含桃惊堕。


相关标签:烛影摇红

猜您喜欢

立春后泛舟山堂寻陈肖坡学博故

清代 丁士一

旧隐今何处,幽寻荡桨行。
人家多近水,春树已藏莺。
石净尘无迹,溪洄瀑有声。
桃源深不见,遥望白云生。

秋夜弹棋鼓琴歌

唐代 房元阳

流月泛艳兮露色团,拂孤□兮弄清弦。
幽态窈窕兮断复连,惊风中路兮迢流年。
浮荣轻薄兮欲何贤,流商激楚兮不能宣。

送薛大入洛

唐代 房元阳

惊年嗟未极,别绪复相依。
雁随春北度,人共水东归。
夜月临轩尽,残灯入晓微。
哀怨一罢曲,幽桂徒芳菲。