《玲珑玉 曹靖陶惠双红豆,云是文》原文赏析

  • líng
    lóng
    cáo
    jìng
    táo
    huì
    shuāng
    hóng
    dòu
    yún
    shì
    wén
  • [
    qīng
    dài
    ]
    yáo
    huá
  • qióng
    yún
    yuán
    chèn
    kaī
    qiè
    jìng
    suì
    dèng
    hóng
  • chūn
    jiāo
    zhèng
    chè
    lòu
    shí
    cǎi
    qiū
    cóng
  • shèn
    chóng
    míng
    liú
    shǒu
    dào
    yún
    shōu
    píng
    feī
    hóng
    鸿
  • líng
    lóng
  • xián
    niān
    lái
    zhuàn
  • liào
    dāng
    nián
    zhí
    dào
    zhòng
    fēn
    nán
    guó
    qíng
    tuō
    dōng
    fēng
  • zǎi
    xiāng
    meí
    huā
    jiā
    xīn
    kān
    tóng
  • qiān
    nián
    fēng
    liú
    chèng
    chuāng
    qián
    shù
    shǔ
    cūn
    nóng
  • jìn
    huí
    kàn
    cháng
    zài
    zhǎng
    zhōng

原文: 琼颗匀圆,趁开箧,竞穗镫红。
春娇正坼,露时记采秋丛。
慎重名流手蓻,到云礽收取,凭寄飞鸿。
玲珑。
闲拈来,词意转秾。
料得当年觅植,道种分南国,情托东风。
宰相梅花,赋家心,丽则堪同。
千年风流如续,称儒雅,窗前一树,也署村农。
意无尽,几回看,常在掌中。


相关标签:双红豆

猜您喜欢

双红豆辞 其九

清代 孙原湘

閒里寻思太认真,最痴情却最伤身。
挽车陌上谁迎汝,取冷庭中自有人。
弱体枉禁风五夜,柔肠偏转日双轮。
汉皋明月天台树,不是今生是夙因。

双红豆辞 其十

清代 孙原湘

紫袖昭容玉尺温,青绫步障粲花论。
手抄罗隐江东集,心订韦皋蜀道婚。
极恍惚中烟有影,最缠绵处梦无痕。
不妨说与青天晓,卿自怜才我感恩。

双红豆 柳

清代 顾贞观

风一丝。雨一丝。
不系行人只系思。唤他杨柳枝。
萍是伊。絮是伊。
眼眼眉眉生别离。章台无见期。