《莺啼序 同人泛舟水绘庵,用彭骏》原文赏析

  • yīng
    tóng
    rén
    fàn
    zhōu
    shuǐ
    huì
    ān
    yòng
    péng
    jùn
  • [
    qīng
    dài
    ]
    mào
    tǎn
    rán
  • jiàn
    wàng
    hǎi
    shàng
    gòng
    qīn
    ōu
    niǎo
  • bái
    guāng
    yīn
    yòu
    kàn
    chūn
    miǎo
  • chén
    shì
    yuǎn
    gāo
    chōng
    jiào
    dōng
    fēng
    xiǎo
  • chūn
    yān
    jǐng
    lún
    xìng
    weì
    nián
    lái
    shào
  • zhà
    hán
    huā
    jìn
    fàng
    zuò
    lòu
    níng
    shuāng
    gǎo
  • qià
    xīn
    qíng
    fēng
    yuǎn
    tiān
    xiān
    sǎo
  • duān
    bàng
    liǔ
    suí
    huā
    jiù
    xīn
    qíng
    chú
    weì
    liǎo
  • yuán
    qiān
    shù
    kaī
    liú
    láng
    chóng
    dào
  • liú
    zhí
    yuán
    wěn
    zài
    tán
    cáo
    jīn
    liǔ
    xìng
    zhǎo
  • tīng
    jiàng
    xuě
    huí
    fēng
    绿
    shuǐ
    qīng
    shān
    weī
    xiào
  • qín
    feī
    jiāo
    qián
    míng
    yún
    sàn
    lóng
    jìng
    yǐng
    shū
    xīng
    shēn
    qiāo
  • dāng
    duì
    jiǔ
    yàn
    yàn
    zuì
    shuí
    guī
    shāng
    suàn
    zhēng
    pa
    jiǎo
  • shēn
    yuán
    shì
    duō
    duō
    shū
    kōng
    duǎn
    bìn
    yín
    niǎo
  • shèng
    yǒu
    qiú
    cái
    jiù
    sōng
    yóu
    rén
    shēng
    xíng
    fēng
    guāng
    zhēn
    hǎo
  • shān
    xīn
    xìng
    míng
    jīn
    rén
    bǐng
    zhú
    feī
    dài
    shēn
    lín
    míng
    yuè
    lái
    xiāng
    zhào
  • wèn
    zhāo
    yǐn
    huāng
    cháo
    shì
    shān
    lín
    ān
    zhī
    xiǎo

原文: 渐可忘机,海上客、共亲鸥鸟。
白驹隙、逆旅光阴,又看一度春杪。
避俗喜于尘事远,高舂不觉东风晓。
负一春烟景,论兴味,年来少。
乍雨馀寒,花禁不放,做露凝霜缟。
恰新晴、日煖风和,远天纤翳如扫。
惹无端、傍柳随花,旧心情、祛除未了。
似元都,千树齐开,刘郎重到。
激流植援,稳载檀槽金粟,汎柳堤荇沼。
听绛雪回风,绿水无波,青山微笑。
翼拊禽飞,蛟潜壑舞,暝云不散鱼龙静,影一碧、疏星夜深悄。
当歌对酒,厌厌不醉谁归,觞无算,筝琶搅。
深源何事,咄咄书空,短鬓银丝袅。
剩有菟裘才就,松菊犹存,人生行乐,风光真好。
玉山心迹,姓名金谷,古人秉烛非无意,待深林、明月来相照。
问他招隐荒途,朝市山林,安知大小。



猜您喜欢

苏幕遮(见《词综续编》)

清代 王兰佩

靥边红,眉上翠。
鸾镜无情,早报人憔悴。
病起但知因病累。
未病前时,先已心如醉。
倚风兰,零露蕙。
秀弱香清,只恐根茎脆。
好向空王求忏悔。
花莫芬芳,人也休聪慧。

鹧鸪天 听雨(见《词综补》)

清代 汪韫石

松籁萧条烛影幽。
雨声和滴到西楼。
金炉香断三更梦,玉簟凉生五月秋。
人寂寂,夜悠悠。
天涯信阻暗凝愁。
疏帘到晓檐花落,滴碎离心苦未休。

蝶恋花 暮春

清代 范毓秀

花光渐上荼蘼架。
春睡恹恹,淡淡梳妆罢。
绿窗人静悄无声,惟闻燕语帘栊下。
香消慵去添兰麝。
寂寞空园,满地残红卸。
枝头小鸟也怜春,声声只把东风骂。