《沁园春·姑射琼仙》原文赏析

  • qìn
    yuán
    chūn
    ·
    shè
    qióng
    xiān
  • [
    sòng
    dài
    ]
    míng
  • shè
    qióng
    xiān
    lún
    rén
    jiān
    shì
    xué
    gōng
    yàng
    zhuāng
  • feì
    jīng
    shén
    xiù
    cái
    chéng
    yún
    jǐn
    jīn
    cháo
    ruò
    xiàn
    线
    tiān
    cháng
  • shōu
    shí
    yún
    qíng
    zhāng
    tài
    lái
    jià
    zhū
    mén
    chèn
    yáng
  • zhēn
    hái
    shì
    liǎng
    qíng
    shuǐ
    bìng
    jǐng
    yuān
    yāng
  • dēng
    rén
    dào
    shuāng
  • wèn
    xiǎo
    qiáng
  • xìng
    dòng
    fáng
    huā
    zhú
    chuī
    xiāo
    duǎn
    qíng
    dēng
    huǒ
    bàn
    shū
    láng
  • bàn
    gōng
    qiú
    shēng
    guì
    yào
    zhé
    dān
    zhī
    tiān
    shàng
    xiāng
  • lái
    qiū
    kàn
    zài
    yīng
    è
    jiàn
    zài
    nòng
    zhī
    zhāng

原文: 姑射琼仙,论人间世,学宫样妆。
费精神刺绣,裁成云锦,今朝喜遇,弱线添长。
收拾云情,铺张雨态,来嫁朱门趁一阳。
真还是,两情鱼水,并颈鸳鸯。
登科人道无双。
问小底何如大底强。
幸洞房花烛,得吹箫侣,短檠灯火,伴读书郎。
办苦工夫,求生富贵,要折丹枝天上香。
来秋也,看载膺鹗荐,载弄之璋。


相关标签:沁园春

猜您喜欢

题庐陵萧彦毓秀才诗卷后二首

宋代 陆游

法不孤生自古同,痴人乃欲镂虚空。
君诗妙处吾能识,正在山程水驿中。

题清芬阁

宋代 臧询

旧隐固潇洒,先生偏苦吟。
俗情随水落,雅趣与山深。
白日自朝暮,清风无古今。
远孙簪组盛,终有爱闲心(影印《诗渊》册四页三○三六)。

西归

宋代 晁端中

安得龙山潮,驾回马⑴河水。
水从楼前来,中有美人泪⑵。