《峡山寺用东坡和高要令韵》原文赏析

  • xiá
    shān
    yòng
    dōng
    gāo
    yào
    lìng
    yùn
  • [
    qīng
    dài
    ]
    hán
    shì
    shēng
  • suí
    shēn
    zhī
    qióng
    jīn
    hái
    xiè
    shù
  • tiān
    gōng
    hòu
    lìn
    shān
    shuǐ
  • nán
    lái
    xià
    zhēn
    yáng
    lián
    fēng
    jiàn
  • jiāng
    liú
    qīng
    jiàn
    dǎo
    yìng
    róng
    绿
  • shí
    quán
    jiě
    wén
    shú
  • wēng
    lǐng
    biǎo
    shī
    huī
    háo
    luò
    zhū
  • xiá
    shān
    shàn
    shèng
    yóu
    zhì
    jiǔ
  • luò
    fān
    níng
    wān
    jìng
    shàn
  • sāng
    huā
    mǎn
    píng
    róng
    shù
    yīn
  • yīn
    fēng
    bái
    zhòu
    piāo
  • 鹿
    jiù
    cāng
    tái
    mián
    xiàng
    chéng
    tán
  • shàn
    běn
    rén
    chū
    shì
    róng
  • qīng
    xiū
    lǐng
    zhòng
    yǎn
    ruò
    jiā
    yǒu
  • bǎo
    zhū
    lüè
    shén
    yīng
    dàn
    qián
    chuí
  • míng
    yǐn
    cháng
    sōng
    lín
    sōng
    huā
    luò
    yíng
  • fàn
    zhí
    zhǐ
    táng
    shū
    sǔn
    bǎo
    chōng
  • liú
    lián
    zhèng
    wàng
    juàn
    yóu
    chéng
  • shí
    zhàng
    chén
    xiāo
    yáo
    xiè
  • xíng
    tóng
    bāo
    sēng
    yún
    shuǐ
  • kuàng
    lín
    yōu
    yóu
    weí
    weì
    jīng
  • rén
    shēng
    chán
    zhōu
    ròu
  • zhēn
    lián
    xiǎn
    weì
    suō
  • nián
    xiàng
    shuaī
    zhǐ
    shí
    liù
  • tàn
    shì
    chéng
    shān
    jīng
    suí
    chù
  • weì
    xún
    guī
    yuán
    dòng
    xīn
    réng
  • sēng
    dìng
    chóng
    yóu
    shān
    chuāng
    huà
    jiǎn
    zhú

原文: 随身一枝筇,筋骸谢拘束。
天公于我厚,不吝山水福。
南来下浈阳,连峰如箭簇。
江流清见底,倒映芙蓉绿。
石泉解娱客,此语闻已熟。
坡翁岭表诗,挥毫落珠玉。
峡山擅奇胜,游志我久蓄。
落帆凝碧湾,一径入禅谷。
佛桑花满瓶,榕树阴覆屋。
阴崖飒风雨,白昼飘雾縠。
鹿就苍苔眠,鸽向澄潭浴。
枯禅本色人,出世齐荣辱。
清修领徒众,俨若家有督。
宝珠掠神鹰,莫惮钳锤酷。
茗饮长松林,松花落盈掬。
一饭直指堂,蔬笋饱充腹。
流连正忘倦,那顾邮程促。
自离十丈尘,逍遥卸蹄毂。
行同打包僧,云水迹不局。
况兹林壑幽,尤为未经目。
人生苦缠缚,周妻及何肉。
醯鸡真可怜,陟险都畏缩。
我亦年向衰,屈指五十六。
探奇嗜成癖,山经随处录。
未寻归猿洞,于心仍不足。
与僧订重游,山窗话剪烛。



猜您喜欢

舟中即事和黄琴山自高要邮寄韵

清代 蔡如苹

一片珠江月,凉波欲化烟。
海如天不夜,人合酒为年。
香雾瞢腾泫,镫光上下连。
金钱能买醉,樽共倒花前。

张行甫许舍五羊馆俸之厚俯而就

宋代 曾丰

出入交战以义肥,卜商先觉后勿违。
上下交征以利危,惠王后悔终何追。
义利之差一毫尔,其缪遂至于千里。
不差不缪今谁氏,岭外眼中有之子。
彼门如市挽不留,吾心如水从之游。
自能下学学箕裘,相期上对对冕旒。
挑兮挞兮小豚犬,匡之直之古坟典。
铸铁肯捐丹九转,化龙宁吝墨一点。

李少卿见招代往吟

宋代 邵雍

洛城春去会仙才,春去还惊夏却来。
微雨过牡丹初谢,轻风动芍药才开。
绿杨阴里拥樽罍,身健时康好放怀。