《又送文益兼怀文信文善》原文赏析

  • yòu
    sòng
    wén
    jiān
    huái
    怀
    wén
    xìn
    wén
    shàn
  • [
    míng
    dài
    ]
    dài
    kuí
  • tiān
    hán
    beǐ
    cǎo
    huáng
    kōng
  • fēng
    chuī
    hóng
    鸿
    yàn
    duàn
    xiāng
    shī
    yún
    wàn
    chóng
  • rén
    shēng
    tiān
    suǒ
    yuàn
    chū
    chù
    tóng
  • cháo
    nán
    beǐ
    chóu
    chàng
    chéng
    feī
    péng
  • jūn
    jiàn
    yáng
    jiā
    chūn
    椿
    jīn
    ràng
    dūn
    qiān
    gòng
    chèng
    xián
    kūn
  • yòu
    jiàn
    huái
    nán
    liáng
    chǐ
    zhī
    yáo
    rén
    ěr
  • ěr
    jīn
    weí
    xiào
    yǒu
    wén
    yǎn
    zhōng
    qīng
    bái
    xián
    fēn
  • xiōng
    dàn
    wàn
    yuǎn
    shì
    jiān
    ròu
    fēn
    fēn
  • chén
    ěr
    zhuó
    ěr
    fáng
    chuán
    dài
  • dào
    shí
    èr
    xiāng
    wèn
    jīn
    máo
  • leí
    jiě
    shì
    gēng
    chú
    ruò
    dēng
    chuāng
    xiào
    gōng
  • shí
    shí
    shàng
    gāo
    qiū
    beǐ
    wàng
    cháng
    huái
    leì

原文: 天寒冀北野,草黄骐骥空。
风吹鸿雁断,相失云万重。
人生笃天伦,所愿出处同。
一朝异南北,惆怅成飞蓬。
君不见杨家椿津义让敦,千古共称贤弟昆。
又不见淮南俗夫良可鄙,尺布之谣污人耳。
尔今为弟孝友闻,眼中清白贤愚分。
思兄不惮万里远,世间骨肉徒纷纷。
陈尔殽,酌尔醴,取乐何妨舣船待。
到时二子即相问,予卧祇今茆屋底。
羸躯不解事耕锄,弱子灯窗笑攻苦。
时时力疾上高丘,北望长淮泪如雨。



猜您喜欢

此君室

宋代 方岳

可癯不可腴,可独不可俗。
君看室中人,今已不趐足。

除夕

宋代 方岳

当年意卸亦堪悲,岁晚胸怀只自知。
十有八分天不管,百无一遂老如期。
灯寒夜雪渔蓬屋,春共梅花野竹篱。
衰白东风那解绿,底须苦向鬓边吹。

九日

宋代 方岳

把住秋云绕菊篱,野情未觉老垂垂。
古今不遇岂惟我,风雨相过莫问谁。
未郭索前空有酒,自陶潜后久无诗。
底须计较明年健,只麽悠然自一奇。