《嫦娥叹》原文赏析

  • cháng
    é
    tàn
  • [
    míng
    dài
    ]
    jǐng
  • cháng
    é
    běn
    shì
    yǒu
    qióng
    feī
    jǐn
    xiù
    héng
    xiāng
    suí
  • qiè
    tūn
    jīn
    yán
    nián
    yào
    àn
    zhū
    yán
    yuǎn
    bié
  • yǒu
    huáng
    meí
    shì
    yún
    piān
    piān
    guī
    meì
    西
    xíng
  • guǎng
    广
    hán
    qīng
    yáo
    shēn
    qīng
    weī
    xiá
    zōng
  • cóng
    yōu
    xiè
    zhī
    qiān
    shì
    pái
    huái
  • qióng
    lóu
    chóng
    mén
    suǒ
    cuì
    jīng
    lián
    gāo
    yǐng
    kaī
  • mǎn
    kōng
    shuāng
    lòu
    weī
    é
    chù
    wàng
    rén
    jiān
    yān
  • huí
    xià
    shào
    yún
    jiē
    wǎn
    zhuàn
    chóu
    cháng
    weí
    shuí
  • qín
    lóu
    yíng
    shàn
    chuī
    xiāo
    fèng
    shuāng
    téng
    jiǔ
    xiāo
  • lái
    huǐ
    cān
    luán
    chéng
    zhī
    qīng
    tiān
    yuàn
    liáo
  • tiān
    rǎng
    shēng
    qíng
    xuě
    chuáng
    bīng
    diàn
    shēn
    xiāng
  • guì
    nián
    nián
    tuì
    wǎn
    huáng
    chú
    kōng
  • liáo
    shàng
    xīn
    chóu
    chūn
    chūn
  • jiù
    shí
    qián
    diàn
    殿
    kàn
    jīn
    liáng
    shào
    rén
  • líng
    líng
    chǔ
    jīng
    hán
    mèng
    dǎo
    jiù
    xuán
    shuāng
    níng
    dòng
  • weí
    gǎn
    jūn
    ēn
    weì
    rěn
    cháng
    chóu
    líng
    yào
    yóu
    sòng
  • qǐng
    kàn
    zhī
    huì
    qiān
    niú
    què
    yín
    xiǎo
    qiū
  • bào
    cān
    shāng
    hèn
    zòng
    shǐ
    使
    cháng
    shēng
    leì
    liú
  • céng
    wén
    yáo
    shān
    yuè
    guān
    gōng
    jiǔ
    shè
    jiǔ
    luò
  • jiàn
    chán
    gōng
    cháng
    é
    duò
    guī
    jiāo

原文: 嫦娥本是有穷妃,锦掤绣韣恒相随。
窃吞金母延年药,暗惜朱颜远别离。
有黄枚筮云其吉,翩翩归妹西行日。
广寒清虚路不遥,身轻微步霞踪逸。
从此幽栖谢紫埃,脂铅无事独徘徊。
琼楼玉宇重门锁,翠幄晶帘高影开。
满空霜露巍峨处,低望人间隔烟雾。
几回欲下少云阶,宛转愁肠为谁诉。
秦楼嬴女善吹箫,凤驭双腾入九霄。
我来悔不骖鸾乘,只博青天怨寂寥。
天壤生死情何极,雪床冰簟深相忆。
桂叶年年褪晚黄,兔雏夜夜啼空碧。
羽衣嘹喨霓裳新,素女无愁春复春。
旧时前殿看歌舞,今夕凄凉少一人。
玲玲玉杵惊寒梦,捣就玄霜凝不动。
为感君恩未忍尝,拟酬灵药无由送。
请看织女会牵牛,乌鹊银河度晓秋。
何如孤抱参商恨,纵使长生自泪流。
曾闻霹雳摇山岳,关弓九射九日落。
何不一箭破蟾宫,嫦娥堕地归椒阁。



猜您喜欢

孙大夫绝尘亭诗

宋代 许景衡

丈人乐高旷,阅世等樊笼。
池馆重城外,尘沙一笑空。
红蕖新过雨,修竹自生风。
未必全违俗,杯盘与客同。

越台新柳 其七

清代 屈大均

垂柳炎州自昔稀,几家新种未成围。
江南江北无人处,黄鸟枝间正乱飞。

越台新柳 其二

清代 屈大均

濯濯风枝半作阴,新条不遣旧条侵。
自来珠海多春色,垂柳垂杨亦系心。