《松盦徐云鹤兄属题太湖赏石》原文赏析

  • sōng
    yún
    xiōng
    shǔ
    tài
    shǎng
    shí
  • [
    dāng
    dài
    ]
    qián
    zhī
    jiāng
  • zhèn
    zhī
    beī
    zàng
    lóng
    tuì
    yún
    shì
    kaī
    lóng
    zhàn
  • huáng
    zhě
    weí
    xuán
    zhě
    shuǐ
    shì
    lín
    jiǎ
    xíng
  • dào
    jūn
    hǎo
    biàn
    gèn
    yuè
    weì
    jiù
    jīn
    rén
    kuī
  • zhě
    zhì
    tái
    xià
    zhì
    jīn
    ǒu
    chū
    cāng
    làng
  • zhāng
    wáng
    kaī
    píng
    jiāng
    zhēn
    wán
    shī
    guī
  • shǒu
    shǔ
    liǎng
    duān
    tiān
    suǒ
    yàn
    jiǔ
    zhàn
    kōng
    shī
  • yún
    huà
    jiāo
    yuān
    gān
    hóng
  • xìng
    wáng
    yǒu
    zhé
    chóng
    hòu
    beī
  • xiáng
    rén
    guān
    bīng
    shòu
    chún
    chī
  • sōng
    tiān
    rén
    姿
    ǒu
    chù
    piàn
    shí
    chén
    zhū
  • xiǎn
    jìn
    lóng
    suǐ
    chū
    lín
    yóu
    xiǎng
    hóng
    鸿
    shí
  • què
    jiǔ
    wǎn
    zuò
    shuāng
    qīng
    guāng
    fēng
    zhuàn
    fàn
    chóng
    lán
  • guò
    qiào
    cāng
    lóng
    liè
    zhāng
    fēng
    leí
    chī
  • shèn
    xiù
    zhī
    xiàng
    zhèn
    téng
    xiāng
    nán
    pān
    zhuī

原文: 震泽之陂藏龙蜕,云是开辟龙战遗。
黄者为泥玄者水,噬齧鳞甲形躨跜。
道君好古舆入汴,艮岳未就金人窥。
馀者弃置苏台下,至今偶出沧浪基。
张王开府平江里,珍此奇玩逾蓍龟。
首鼠两端天所厌,九战不利空舆尸。
齐云一炬化焦土,夜夜冤气干虹蜺。
兴亡勃忽有如此,覆辙重贻后死悲。
祥德系人岂关物,冰玉不受俗唇嗤。
松盦徐子天人姿,偶畜片石陈诸几。
积藓尽剔龙髓出,嶙峋犹想鸿濛时。
却移九畹作双清,光风转泛崇兰滋。
嘘吸过窍苍龙噫,鬐鬣甫张风雷笞。
慎勿袖之向震泽,恐腾骧去难攀追。



猜您喜欢

贤者之孝二百四十首 其八十五

宋代 林同

恶言出于口,必至反其身。
小子闻人过,当如闻父名。

与魏梅墅

宋代 谢枋得

义熙陶令书甲子,春秋仲尼尊天王。
孔明汉贼不两立,梁公十念臣而皇。

颜延年三月三日率尔成诗前诗重

宋代 洪咨夔

过尽风波滟滪堆,一闲无梦到宫槐。
迎头寒食清明近,入手樱桃芍药来。
率尔成诗聊意达,快然自足亦颜开。
期君曲水芳林序,花里传宣火急催。