《望海潮 沈寐叟海日楼图,次秦淮》原文赏析

  • wàng
    hǎi
    cháo
    shěn
    meì
    sǒu
    hǎi
    lóu
    qín
    huái
  • [
    qīng
    dài
    ]
    fān
  • jiāng
    dōng
    gāo
    chéng
    beǐ
    wàng
    chóu
    yíng
    jiù
    mèng
    xuān
    huá
  • hún
    duàn
    cháo
    shén
    yóu
    guó
    kān
    mǎn
    chén
    shā
  • jìn
    zhú
    yáng
    chē
  • duì
    qīng
    dèng
    shuāng
    bìn
    xún
    jiā
  • wèn
    zhōng
    yuán
    zhī
    jīn
    shì
    shuí
    jiā
  • hái
    tīng
    yǐn
    yǐn
    beī
    jiā
  • niàn
    gōng
    dàn
    yuè
    shàng
    yuàn
    huā
  • piàn
    huái
    怀
    qiān
    xíng
    bié
    leì
    shāng
    xīn
    zhī
    kān
    juē
  • shān
    wài
    yáng
    xié
  • xiǎng
    mào
    líng
    yān
    shù
    kōng
    lǎo
  • luàn
    cháng
    ān
    fèng
    lóu
    chù
    hèn

原文: 大江东去,高城北望,愁萦旧梦宣华。
魂断夜潮,神游故国,那堪满目尘沙。
禁骑逐羊车。
对青镫无语,霜鬓寻加。
怕问中原,不知今日是谁家。
还听隐隐悲笳。
念离宫淡月,上苑凄花。
一片素怀,千行别泪,伤心只自堪嗟。
山外夕阳斜。
想茂陵烟树,空老啼鸦。
叶乱长安,凤楼何处恨无涯。


相关标签:望海潮

猜您喜欢

过更衣亭

清代 夏垲

直上禅关一径深,大王风好且披襟。
不惭冠冕完人相,岂藉袈裟证佛心。
到此诸公谁解脱,空余七字付行吟。
独怜我是新亭客,怅望河山异昔今。

谢安之少卿用始知安是道梯阶

宋代 邵雍

窝名安乐直堪咳,臂痛头风接续来。
恰见安之便安乐,始知安是道梯阶。

题安仁陈慧父词卷

宋代 刘克庄

已著西山序集端,欲添一字愧才悭。
平生行脚千诗里,岁晚营巢万竹间。
后有杨雄宁不好,世无孔子孰能删。
归舟它日溪边过,珍重先生莫掩关。