《北园(癸亥)》原文赏析

  • beǐ
    yuán
    guǐ
    hài
  • [
    qīng
    jìn
    xiàn
    dài
    chū
    ]
    huáng
    jié
  • fěng
    shī
    jiàn
    ān
    shǒu
    heī
    cóng
    xiàn
  • yáng
    jùn
    wén
    xué
    xiè
    shāng
    yǎn
  • rén
    shēng
    bǎi
    nián
    jiāng
    guò
    bàn
  • nán
    guī
    tuō
    xiàn
    suì
    lán
    gāo
    miǎo
    shí
    miǎn
  • chūn
    bīng
    chū
    pàn
    huàn
    hǎi
    shuǐ
    chán
    màn
  • jiā
    luó
    huā
    shǐ
    kaī
    xiāng
    juàn
  • beǐ
    yuán
    zài
    guò
    wǎng
    péng
    jiù
    yóu
    yàn
  • xiāng
    zhí
    chuàng
    suì
    zhǎn
    zhuàn
  • yán
    zhì
    bǎo
    mín
    chù
    bīng
    luàn
  • dào
    zeí
    děng
    qiū
    shān
    fēng
    yín
    luò
    wǎn
  • fāng
    zūn
    néng
    bái
    wǎn
  • xiān
    fén
    zài
    zhǐ
    chǐ
    jiè
    bào
    tàn
    xiá
    yuǎn
  • shí
    róng
    liú
    huáng
    niǎo
    xiāng
    quàn

原文: 讽诗爱建安,守黑从苦县。
激扬慕俊及,文学谢商偃。
人生不百年,羁旅将过半。
南归托献岁,兰皋邈时缅。
春冰初泮涣,海水复澶漫。
迦罗花始开,湘荷叶如卷。
北园再过往,朋旧日游宴。
故乡直如此,创夷岁展转。
言治不保民,畜兵以滋乱。
盗贼等丘山,风俗淫洛宛。
芳尊讵能祓,白日忽已晚。
先坟在咫尺,戒暴叹遐远。
时荣曷足留,黄鸟徒相劝。



猜您喜欢

雨隔

当代 秦鸿

雨隔三千月,花深廿四桥。
诗人裁旧梦,衣去湿江潮。

催觉际殖芥

宋代 郑清之

淡交耐久最宜蔬,风味清严莫芥如。
沃壤深畦须蚤计,雪中满拟饫冰菹。

赐第登楼 其三

宋代 郑清之

病思归心走兔迒,自嗤幻境未渠忘。
并州便作咸阳看,设若桑乾亦故乡。