《安平望海歌》原文赏析

  • ān
    píng
    wàng
    hǎi
  • [
    qīng
    dài
    ]
    qīng
    lín
  • dǎo
    qián
    lián
    qiàn
    zhōng
    hóng
    tāo
    wàn
    qǐng
    guī
    méng
    chōng
  • nán
    wàng
    kūn
    shēn
    yǎo
    yǎo
    beǐ
    kàn
    鹿
    ěr
  • lóu
    tái
    piǎo
    miǎo
    chéng
    shèn
    lóng
    chū
    fān
    jiāo
    gōng
  • yuǎn
    屿
    qíng
    shí
    lán
    shēng
    chù
    huí
    cháng
    fēng
  • dàng
    xiōng
    shǐ
    jiào
    yún
    mèng
    xiǎo
    fàng
    yǎn
    fāng
    zhī
    tiān
    kōng
  • cāng
    máng
    wàng
    weì
    liǎo
    jiǎo
    chā
    qiū
    hóng
  • céng
    jīng
    cāng
    hǎi
    nán
    weí
    shuǐ
    kuàng
    péng
    yíng
    dōng
    dōng

原文: 孤岛潜连赤嵌中,洪涛万顷归艨艟。
南望鲲身路杳杳,北看鹿耳波瀜瀜。
楼台缥缈成蜃气,鱼龙出没翻蛟宫。
远屿晴时如一粟,紫澜生处回长风。
荡胸始觉云梦小,放眼方知天地空。
大壑苍茫望未了,日脚插入秋波红。
曾经沧海难为水,况极蓬瀛东复东。



猜您喜欢

乌臼烛

宋代 杨万里

焰白光寒泪亦收,臼灯十倍蜜灯休。
忘情也似诚斋叟,烧尽心时不泪流。

宣和五年二月初九日偶书呈如公

宋代 朱济道

东州山水亦堪游,及至灵岩分外幽。
会有定师能指示,直须行到宝峰头。

宣和五年二月初九日偶书呈如公

宋代 朱济道

二年催遣向东州,见尽东州水石幽。
不把寻常费心眼,灵岩消得少迟留。