《十五日桃红复含宿雨柳绿更带朝》原文赏析

  • shí
    táo
    hóng
    hán
    宿
    liǔ
    绿
    gēng
    dài
    cháo
  • [
    míng
    dài
    ]
    shàn
  • péng
    yuǎn
    shān
    dié
    dié
    chuán
    tóu
    xīn
    shuǐ
    tāo
    tāo
  • yān
    nuǎn
    shū
    àn
    liǔ
    chūn
    hán
    weì
    fàng
    táo
  • shì
    kōng
    juē
    rǎo
    rǎo
    shì
    chuān
    zhù
    tāo
    tāo
  • qiě
    cóng
    yuǎn
    lǎo
    zaī
    ǒu
    kěn
    xué
    liú
    láng
    zhòng
    táo
  • shù
    cūn
    biān
    luò
    zhào
    duǎn
    péng
    jiāng
    shàng
    huí
    fēng
  • shā
    cǎo
    weī
    hán
    yān
    huā
    bàn
    dài
    hóng
  • yín
    chù
    yǒu
    shān
    yǒu
    shuǐ
    guī
    chéng
    fēng
  • zhú
    绿
    dēng
    huā
    hóng
  • yāo
    míng
    yuè
    xiǎo
    xíng
    fān
    sòng
    dōng
    fēng
  • é
    é
    shān
    diàn
    殿
    xián
    yǐn
    yǐn
    驿
    lóu
    lòu
    hóng
  • liǔ
    tiáo
    lòu
    guān
    xìng
    dài
    qiān
    fēng
  • tǐng
    héng
    píng
    绿
    jiǔ
    xié
    yìng
    táo
    hóng
  • fēng
    àn
    qīng
    yáo
    ruò
    màn
    lòu
    tīng
    绿
    fāng
    tiáo
  • shī
    yíng
    qiè
    cái
    yuǎn
    shǔ
    cháo
  • rén
    jiā
    zhú
    shù
    shān
    biān
    shuǐ
    biān
  • bǎng
    weí
    tóu
    guà
    yuè
    chén
    chuī
    chuán
    weǐ
    shēng
    yān
  • zhōng
    dòng
    shān
    驿
    wài
    fān
    shōu
    shù
    qiáo
    biān
  • liǎng
    àn
    xiǎo
    fēng
    cán
    yuè
    jiā
    hán
    yān

原文: 篷底远山叠叠,船头新水滔滔。
烟暖已舒岸柳,春寒未放溪桃。
浮世空嗟扰扰,逝川莫驻滔滔。
且从远老栽藕,肯学刘郎种桃。
独树村边落照,短篷江上回风。
沙草微含烟碧,溪花半带雨红。
吟处有山有水,归程无雨无风。
何须竹叶浮绿,自喜灯花吐红。
夜泊歌邀明月,晓行帆送东风。
峨峨山殿衔碧,隐隐驿楼露红。
客路柳条拂露,官河荇带牵风。
渔艇横浮萍绿,酒旗斜映桃红。
风岸青摇弱蔓,露汀绿蔼芳条。
赋诗已盈一箧,客路才远数朝。
人家竹里树里,客路山边水边。
夜榜桅头挂月,晨炊船尾生烟。
钟动锡山驿外,帆收浒墅桥边。
两岸晓风残月,几家古木寒烟。



猜您喜欢

送吴宣从事

唐代 孟浩然

一作送王宣从军
才有幕中画,而无塞上勋。
汉兵将灭虏,王粲始从军。
旌旆边庭去,山川地脉分。
平生一匕首,感激赠夫君。

好事近

宋代 曹勋

密密偃蜂房,香远未应时霎。薇露紫烟浥尽,任风欺雪压。
老人曾饮百川空,相对肯微呷。揽取占先风度,醉高烧红蜡。

生查子(晴色入青山)

宋代 韩淲

晴色入青山,更见飞花晚。不是不登临,自是心情懒。
试襞小红笺,与写天涯怨。杜宇一声春,楼下沧波远。