《蝶恋花 其四 丁巳春词(丁巳(民国》原文赏析

  • dié
    liàn
    huā
    dīng
    chūn
    dīng
    mín
    guó
  • [
    qīng
    jìn
    xiàn
    dài
    chū
    ]
    shù
    zhèng
  • miàn
    dōng
    fēng
    hán
    shí
  • chuī
    yáng
    huā
    diǎn
    diǎn
    piāo
    chūn
  • cái
    beì
    qíng
    qiān
    zhù
  • měng
    tiān
    zhèn
    xīng
    zhōng
  • gēng
    cuī
    guī
  • guò
    liǎo
    chūn
    fēn
    chūn
    mèng
    hái
  • piàn
    xié
    yáng
    yuǎn
  • lián
    wàng
    què
    lái
    shí

原文: 扑面东风寒食暮。
吹起杨花,点点飘春去。
才被晴丝牵欲住。
猛添一阵惺忪雨。
莫更催归啼杜宇。
过了春分,春梦还无据。
一片斜阳迷远绪。
可怜忘却来时路。


相关标签:蝶恋花

猜您喜欢

别钟京

宋代 梅尧臣

我怜钟氏子,冒雨为求文。
暂以经兹迈,与之书所闻。
野鸥窥笔砚,舟子采蒿芹。
况有新炊饭,箪浆可送君。

齐国大长公主挽词二首 其二

宋代 梅尧臣

鲁馆当年盛,秦台此日遥。
龙归终合剑,凤去不闻箫。
挽曲方传薤⑴,行輀竞奠椒。
空馀汉官属,泣送马如潮。

过褐山矶值风

宋代 梅尧臣

山口风偏急,矶头水似煎。
喧声殊倦听,逆上正难牵。
暗石谁愁碍,长途未拟前。
江心看白浪,卷起大于船。