《送蔡景繁赴淮南运使》原文赏析

  • sòng
    cài
    jǐng
    fán
    huái
    nán
    yùn
    shǐ
    使
  • [
    sòng
    dài
    ]
    liú
  • xīn
    luò
    shuǐ
    dōng
    fēng
    qiào
    xià
    cháng
    huái
    chūn
    hào
    miǎo
  • huái
    nán
    shǐ
    使
    zhě
    péng
    lái
    xiān
    dié
    míng
    náo
    huà
    chuán
    xiǎo
  • dàn
    shí
    kuò
    shēng
    míng
    wǎn
    suì
    chóu
    móu
    qīn
    gǎo
  • qiān
    bìng
    zhí
    dēng
    yíng
    zhōu
    duì
    àn
    tóng
    tīng
    zuǒ
    jīng
    zhào
  • qīng
    hāo
    cháng
    sōng
    cán
    zhì
    liú
    shuǐ
    gāo
    shān
    tóng
    diào
  • suī
    dāng
    kōng
    xuān
    xiāo
    zhōng
    feì
    zūn
    yín
    xiào
  • suì
    yuè
    miàn
    lái
    fēn
    fēn
    guàn
    gài
    sòng
    shēng
    rǎo
    rǎo
  • beǐ
    yuán
    suì
    hóng
    meí
    nán
    jīn
    chūn
    cǎo
  • huáng
    jīn
    lóng
    jié
    shǐ
    使
    guāng
    huá
    bái
    miàn
    shū
    shēng
    cái
    piǎo
    miǎo
  • shì
    gāo
    tái
    xǐng
    piān
    cóng
    róng
    qīng
    shào
  • tóu
    rèn
    weí
    chéng
    qīng
    bǎi
    chéng
    tán
    xiào
  • shí
    xíng
    yǒu
    mìng
    yòu
    yǒu
    suǒ
    duō
    shào
  • weì
    yìng
    huái
    怀
    xuān
    shàng
    zhī
    yǒu
    gāo
    qíng
    zài
    niǎo
  • huáng
    qiān
    suì
    líng
    cháng
    fēng
    nài
    shā
    biān
    lǎo
    bǎo
  • cháo
    tíng
    chóng
    rén
    xíng
    wén
    zhuī
    fēng
    yán
    zhào
  • yīn
    wàng
    shí
    yǒu
    guī
    hóng
    鸿
    xià
    yún
    biǎo

原文: 新堤洛水东风峭,下入长淮春浩渺。
淮南使者蓬莱仙,叠鼓鸣铙画船晓。
旦时契阔慕声名,晚岁绸缪亲纻缟。
磨铅并直登瀛州,对案同厅佐京兆。
青蒿长松惭异质,流水高山喜同调。
虽当倥偬喧嚣中,不废樽罍与吟啸。
岁月扑面来纷纷,冠盖送客声扰扰。
北园去岁赋红梅,南浦今春歌碧草。
黄金龙节使光华,白面书生才缥缈。
世高台阁与省府,偏历从容誉清劭。
投虚馀刃无足为,澄清百城付谈笑。
时行有命又有义,所遇何多亦何少。
未应刻意怀轩裳,知有高情在鱼鸟。
黄鹄千岁凌长风,奈此沙边老鸧鸨。
朝廷羽仪重人物,行闻追锋赐严召。
玉音寄我其无忘,时有归鸿下云表。



猜您喜欢

寄湖北运使孙景修朝议

宋代 刘挚

曾伴篮舆入翠微,杪斋终日醉春晖。
亲烹林笋班犀大,旋脍溪鲂白玉肥。
岁月几经鸿北去,风云应有梦南归。
犹令猿鹤无惊怨,闻说频年见锦衣。

送周明叔从陈运使东归得能字

宋代 项安世

无分向师友,有谁知我能。
只看他日说,谩道此时曾。
酒莫从人强,身须更上层。
明朝双鬓发,那更绿鬅鬙。

由富阳至龙游

清代 史申义

沙禽亦无数,格格野塘秋。
孤棹有时泊,远山相向愁。
月明乌桕树,人散白蘋洲。
何处津楼上,无眠听棹讴。