《题净梵院清虚堂》原文赏析

  • jìng
    fàn
    yuàn
    qīng
    táng
  • [
    sòng
    dài
    ]
    liè
  • tiān
    qīng
    cán
    mài
    绿
    jié
    táo
    shí
  • lǎo
    sēng
    shī
    xián
    xiù
    guò
    yán
    zhì
  • huái
    怀
    shān
    xiān
    xíng
    bìng
    mèng
    zhī
    shù
  • cái
    shè
    biān
    zhōng
  • táng
    yán
    xīn
    jié
    shù
    kōng
    dòng
    cháng
  • fēng
    lái
    cuì
    shān
    nuǎn
    róng
    bìng
  • xíng
    xiān
    qīng
    shé
    píng
  • yóu
    jiě
    ān
    zhěn
    xiāo
  • quán
    qīng
    yùn
    qìng
    yuǎn
    yào
    láng
  • beī
    hán
    feī
    zhēn
    yān
    xiāng
    rào
    shì
  • tán
    xuán
    cān
    tóng
    jiǔ
    zhǐ
    miào
    zhēn
  • huái
    怀
    xīn
    lǎn
    jiàn
  • cān
    sēng
    shàn

原文: 天清蚕麦余,绿结桃李实。
老僧诗衔袖,过我语言质。
怀山意先行,如病梦芝术。
去□才一舍,鞭策不终日。
堂筵新结束,空洞无长物。
风来舞翠杉,土暖荣病橘。
欲行意先清,舌评骥不及。
可由解鞍卧,夜枕雨潇瑟。
泉清韵磬远,要樾琅玕密。
杯寒续飞斟,烟继香绕室。
谈玄契参同,酒旨妙真一。
怀新辜雅趣,意懒□健笔。
亦如罢参僧,野禅缚枯律。



猜您喜欢

次韵戴禹功游净梵退居

宋代 许景衡

泮宫人物最清修,杖履时寻水石幽。
已听老僧谈出处,更邀逐客共赓酬。
浮云过眼空千古,巨浸观身袛一沤。
风彼舞雩宜有得,圣门更欲与公游。

憩金鸡驿亭

元末明初 刘崧

缘云上驿亭,春色正冥冥。
千树棠梨白,满山蕉叶青。
碧潭开匣镜,秀壁拥帷屏。
尚说客州远,舟行未可停。

渡绣水取道赴高州

元末明初 刘崧

日出城乌起,风高驿马鸣。
山从云际起,人在树间行。
溪罟穷深捕,畬刀废薄耕。
见人茆屋好,浑欲愧平生。